Món đồ đấu giá

3835 Words
Sau khi Đông ngủ, Hùng liền đem Cẩm len lén kéo đến ngoài cửa. "Cậu nói với Sang, muốn hắn mấy ngày nay tạm thời không muốn ở Đông xuất hiện trước mặt, tôi sợ hắn lại bị kích thích..." Hùng biết như vậy đối Sang không quá lễ phép, dù sao Đông lần này phát sốt, hắn vội vàng trước vội vàng sau giúp không ít việc. Nhưng là vì Đông, cô ấy cũng so đo không được nhiều như vậy. Cô ấy cũng thật là không hiểu rõ, Sang rốt cuộc đối Đông làm cái gì, để cho Đông đối với hắn như vậy kính nhi viễn chi. Cẩm cũng tính hiểu chuyện, hoàn toàn có thể hiểu được Hùng cách làm, cô ấy gật đầu một cái đáp ứng, sau đó cho Sang gửi tin nhắn ngắn nói rõ tình huống, Sang cũng đáp ứng các cô ấy không đi phòng bệnh, bất quá sẽ giúp một tay theo vào Đông thân thể kiểm tra. Hùng coi Sang đối Đông quan tâm hiểu là hắn đối Cẩm ân cần. Dù sao Đông là Cẩm anh trai, giúp hắn thì đồng nghĩa với là giúp Cẩm, Sang biểu hiện không khỏi làm Hùng đối với hắn nhiều mấy phần tốt cảm. Nhìn hắn là một dựa vào được người đàn ông, Cẩm sẽ không có nhìn nhìn sót, chỉ là muốn quá Đông kia quan còn cần hoa chút thời gian. Hùng nhìn lại tiến vào ngủ say Đông, cả người rốt cuộc thực tế xuống. Nhớ tới trước một đêm vẫn còn ở đầu đường ôm đầu khóc lớn bản thân, không khỏi cảm thấy có chút buồn cười. Tim của mình tại sao lại bị một cái như vậy ghê tởm người trộm đi đâu, bình thời tổng làm chút không để cho cô ấy tỉnh tâm chuyện, để cho cô ấy lo lắng sợ hãi, nhưng lại luôn có thể ở cô ấy không tưởng được thời điểm làm ra một ít để cho cô ấy cảm thấy ngọt ngào ấm lòng cử động, Nếu như tình yêu chân tướng chính là như vậy, cô ấy kia cũng chỉ có thể cam tâm tình nguyện nhận. Cẩm không biết Hùng bởi vì sao chuyện cười vui vẻ như vậy, nhưng là trên mặt cô ấy trang thật sự là choáng váng phải quá thê thảm không nỡ nhìn, "Giang, cậu hay là đi rửa mặt đi..." Hùng lúc này mới nhớ tới bản thân kia trương bị Đông quở trách trôi qua mặt, ngủ vừa cảm giác tinh thần tốt hơn nhiều, “Ừ, vậy tôi đi tắm một cái, thuận tiện mua chút đồ rửa mặt tới, cậu có cái gì muốn tôi mang sao?" "Không cần, tôi trước về nhà đã tắm." "Cũng được, hôm nay tôi sẽ cùng trường học xin nghỉ bồi Đông làm kiểm tra, một hồi trời đã sáng, cậu trở về nhà làm làm đi làm, dù sao vẫn là ở thực tập kỳ." Hùng nói. “Ừ, hắn giảm nhiệt độ tôi cứ yên tâm nhiều, tôi đem Sang điện thoại của cho cậu, các cậu liên lạc." "Ừ." Khoa buổi sáng trở về chuyến trong cục mở ra sẽ, liền lại cho Đông gọi điện thoại. Đông điện thoại của vẫn là tắt máy trạng thái, Khoa không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là tự mình đi một chuyến đi tòa báo tìm hắn. Ai biết lại cũng nhào vô ích, Trì nói cho Khoa, Đông phát sốt vào bệnh viện. Khoa giờ mới hiểu được Đông điện thoại của tại sao tắt máy, ngược lại cũng đã xảy ra rồi, vậy thì đi bệnh viện thăm hắn tốt lắm. Hắn xe chạy tới bệnh viện, suy nghĩ tay không thăm bệnh nhân không tốt lắm, đang ở bệnh viện lầu dưới trái cây điếm mua một cái quả giỏ nói ra đi vào. Ở đạo y đài đã hỏi tới Đông số phòng bệnh sau, hắn liền lên lầu. "Đông, cậu cái này là muốn đi đâu?" Khoa ở cửa phòng bệnh đường đi trong đúng lúc đụng phải mới từ phòng bệnh đi ra Đông. "Sao cậu lại tới đây?" Khoa đến để cho Đông bội cảm ngoài ý muốn, hắn đang chuẩn bị cùng Hùng cùng đi làm kiểm tra. "Tôi đây không phải là nghe được cậu ngã bệnh sao?" Khoa nhìn đứng ở Đông bên cạnh Hùng, thuận miệng lên ha ha, "Vị này là bạn gái cậu?" Đông gật đầu một cái, hắn biết Khoa sẽ không không có việc gì tới tìm hắn, cười một cái nói: "Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?" Khoa có chút do dự nhìn một chút Hùng, Hùng nhìn thấu Khoa có chuyện muốn tìm Đông, mà bản thân không có phương tiện tại chỗ, liền thức thời nói: "Tôi đi lên trước giúp cậu xem một chút số đứng hàng tới chỗ nào, các cậu trước trò chuyện." Đông gật đầu một cái, Khoa cảm kích đối Hùng cười một tiếng, Hùng cũng lễ phép đối với hắn cười một tiếng liền nên rời đi trước. Cô ấy không riêng gì vì cho hai người bọn hắn người đằng ra không gian, Sang cũng ở trên lầu, cô ấy đang rầu không tìm được cớ cùng hắn trước đụng đầu, Khoa tới đúng lúc. "Trong phòng bệnh còn có bệnh nhân khác, người ở đây thiếu, chúng tôi ở nơi này thảo luận đi." Đông chỉ chỉ trên hành lang một hàng cho bệnh nhân hậu chẩn dùng cái ghế nói. Khoa gật đầu một cái, hai người liền tìm dựa vào Cận Lâu thê miệng góc ngồi xuống. "Nói đi, sớm như vậy tới tìm tôi có chuyện gì?" "Cậu lần trước muốn tôi giúp cậu tra cái đó Kiên, bây giờ mang ra một những chuyện khác, tôi lần này tới chủ yếu là cho cậu báo tin." Nhắc tới Kiên, Đông rất nhanh liền thấy hứng thú, hỏi: "Báo cái gì tin?" Khoa nổi lên một trận, nói: "Kỳ đúng là nằm vùng, bất quá là Hải Quan người bên kia, lần trước tôi giúp cậu tra tư liệu chuyện bị Hải Quan người biết, bọn họ tìm được tôi." "Tìm cậu làm gì?" "Hỏi tôi tại sao tra hắn." Đông lập tức liền hiểu Khoa mục đích của chuyến này, "Cậu nói cho bọn hắn biết là tôi muốn cậu giúp một tay tra?" "Tuy nói tôi cậu hai người giao tình không sâu, nhưng là ở tôi không biết rõ chuyện lai long khứ mạch trước, cũng sẽ không tùy tiện liền bán đứng cậu." Khoa dừng lại một chút, thở dài lại nói: "Cơ mà Đường tên kia không biết nặng nhẹ, cho nên không cẩn thận nói lỡ miệng." "Ý của cậu là kế tiếp Hải Quan người sẽ tìm đến tôi?" "Không sai, cũng là bởi vì tôi không biết bọn họ rốt cuộc muốn tra cái gì, cho nên tôi mới đến nói với cậu một tiếng, tối thiểu để cho cậu có chuẩn bị tâm tư." "Chuyện này dính líu chẳng lẽ rất rộng?" Nghĩ tới đây, Đông nhớ tới một chuyện khác, "Cậu làm gì thế không gọi điện thoại nói cho tôi biết?" "Điện thoại di động cậu tắt máy cậu chính mình cũng không biết?" Nhắc tới Đông vẫn không gọi được điện thoại di động, Khoa đảo có chút buồn bực, "Tôi không biết Kiên chuyện dính líu có nhiều quảng, nhưng là tìm tôi chính là Hải Quan trưởng khoa, vì một cái đã chết nằm vùng, trưởng khoa cũng tự mình đi một chuyến để làm điều tra, cậu tự suy nghĩ một chút chuyện nghiêm trọng tính đi." Khoa phân tích không sai, Kiên chuyện xem ra so với Đông tưởng tượng muốn nhiều phức tạp. Nhưng là Đông không nghĩ tới điện thoại di động của mình lại tắt máy, hắn sờ một cái túi, đột nhiên nhớ tới bản thân mặc chính là bệnh hào phục, điện thoại di động ví tiền phải cũng lấy ra, có lẽ là điện thoại di động không điện đi. "Trưởng khoa tên gọi cái gì?" Đông hỏi "Xuyên." Khoa nói, "Nếu là người này tới tìm cậu, cậu phải có chuẩn bị tâm tư." "Nhưng là liên quan tới Kiên chuyện tôi thật cái gì cũng không biết." Đông cảm thấy mình quá vô tội. Khoa yên lặng, nhìn một chút Đông, cười nói: "Bất kể cậu rốt cuộc có biết hay không, làm bạn bè, đưa cho cậu đề nghị chính là cách thứ người như vậy xa một chút, tránh cho bản thân thân hãm ngục tù." Đông coi như là đã nhìn ra, Khoa giống như không quá tin tưởng lời của hắn nói. Nhưng là nếu như đổi lại là hắn, cũng sẽ rất khó tin tưởng mình là một trí thân sự ngoại người. Cơ mà Đông cũng không ngại Khoa có tin tưởng hay không hắn, Khoa nếu nguyện ý chạy chuyến này, tối thiểu chứng minh hắn không có đem bản thân xếp loại vì phần tử nguy hiểm. "Được, tôi biết, cám ơn cậu cố ý chạy chuyến này." Đông nói. Lúc này Hùng từ hành lang đầu kia đi tới, Khoa thấy nên nói cũng nói phải không sai biệt lắm, liền nói phải đi. "Cậu còn có kiểm tra phải làm, tôi cũng còn có vụ án muốn tra, liền đi trước." “Ừ, đúng rồi, lần trước cái đó nhập thất vụ án giết người tra thế nào?" Đông không thay đổi ký giả bản sắc, chờ đến cơ hội liền muốn đào ra chút tân văn. Khoa cười giơ tay lên hướng về phía Đông chỉ chỉ: "Cậu thật đúng là ký giả, ngã bệnh còn băn khoăn tân văn, cậu vụ án kia chúng tôi đang tra. Cơ mà cậu cũng biết, chúng tôi bên này có quy định, có chút tài liệu là không thể tùy tiện đối ngoại tiết lộ." Đông ngượng ngùng cười sờ một cái mình cái ót: "Vậy được đi, liền không làm khó dễ cậu, cậu đi giúp đi." Hùng đến gần sau, nghe được bọn họ sau cùng những lời đó, hỏi hai người: "Cái gì vụ án giết người?" Khoa không có làm thanh, chờ nhìn Đông nói thế nào. "Cậu thế nào như vậy bát quái a, tôi là ký giả a, quan tâm một cái tân văn mà thôi." Đông hời hợt mang theo quá khứ. "Ở cậu trước mặt bạn bè, nói chuyện dầu gì cho tôi chút mặt mũi được rồi." Hùng liếc Đông một cái, lúng túng đối Khoa cười một tiếng. Khoa cười mà không ngữ, xem ra Đông không có cùng Hùng đề cập tới hắn khi trước phát hiện kia khởi án mạng. Có thể là không nghĩ cô ấy suy nghĩ nhiều đi, hắn cũng không muốn ở chỗ này khuấy Đông cục, cùng Hùng khách sáo mấy câu liền rời đi. "Tất cả an bài xong, đi thôi." Hùng nói. "Chờ một chút, tôi đi tìm một chút điện thoại di động, nhìn một chút có cái gì không tin tức." "Chờ cái gì chờ, cậu cũng ngã bệnh còn nhìn điện thoại di động làm gì, trước làm kiểm tra, điện thoại di động cũng sẽ không chạy." Hùng ra lệnh. Đông biết mình lần này cho cô ấy thêm không ít phiền toái, thấy cô ấy mặt mất hứng, cũng sẽ không dám làm trái với ý của cô ấy, không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn cùng cô ấy đi làm kiểm tra, làm xong kiểm tra nhìn lại điện thoại di động cũng không muộn. Những ngày qua, chỉ cần nhớ tới Đông đi tìm mình đêm hôm đó, Văn đã cảm thấy cùng nằm mơ giống nhau. Kia sau mỗi ngày buổi tối, cô ấy cũng sẽ hồi tưởng lại Kiên tự nói với mình những chuyện kia, nghe giống như là 1001 đêm dặm kỳ huyễn chuyện xưa, cô ấy thậm chí mấy độ hoài nghi bọn họ chân thực tính. Nhìn đứng ở cửa hội trường muốn sự tình nghĩ đến xuất thần Văn, đỉnh đầu cho trên Đinh Hạo vỗ một cái bả vai của cô ấy, hỏi: "Suy nghĩ gì nghĩ đến nhập thần như thế?" Văn lấy lại tinh thần: "Không có gì... Hội trường phải bố trí không sai biệt lắm, tôi đi chuẩn bị, Đinh Tổng." Đinh Hạo gật đầu một cái, nhìn Văn rời đi bóng lưng, hiểu đến khoảng thời gian này bên người cô ấy phát sinh biến cố, nghĩ đến bạn trai cô ấy chết đối với cô ấy đả kích khẳng định không nhỏ, nhiều lần hắn cũng đụng phải cô ấy thất hồn lạc phách đang làm việc trường hợp ngẩn người. Vốn tưởng rằng sự tình quá khứ mấy tháng, cô ấy phải từ từ đi ra, không nghĩ tới gần đây cô ấy hành vi trở nên càng thêm cổ quái. Điều này không khỏi làm Đinh Hạo tâm lý trực đả cổ. Nói thật, ở Văn lần đầu tiên tới công ty bọn họ diện thí thời điểm, hắn liền đối cái này thông minh xinh đẹp cô gái có tốt cảm, chẳng qua là không nghĩ tới nhanh như vậy liền bị người khác nhanh chân giành trước, đoạt mỹ nhân trái tim. Bây giờ tình địch chết, vốn cho là mình có thể có cơ hội, nhưng nhìn cô ấy như vậy, tựa hồ vẫn chưa tới thời điểm. Văn đi vào hội trường, thấy hiện trường bố trí nhân viên đều đã rời sân. Bán đấu giá dưới đài thật chỉnh tề bày đầy màu đỏ ghế sa lon ghế, hôm nay là vốn là một cái cất giữ nhà tàng phẩm buổi đấu giá. Vật đấu giá trung phần lớn là Thanh Đại chơi đồ cổ chữ vẽ, đến tràng tham gia cũng cũng chỉ là một ít thông thường thương nhân và đối Thanh Đại văn hóa hữu tình kết học giả. Đối Văn công ty mà nói, cái này cũng không coi như là đại đan, bán đấu giá đan phẩm số tiền cũng không cao, bọn họ tiền thuê cũng sẽ không là rất nhiều. Hội trường bố trí xong sau, ở đại sảnh chờ đợi một ít tân khách cũng lục tục vào tràng, cửa hội trường có nghiêm mật bảo Toàn Hệ thống, vào tràng người đều phải có thư mời mới có thể đi vào. Văn ở chuyến đi này cũng đã công tác tốt mấy năm, rất nhiều lúc cũng có thể ở buổi đấu giá đụng phải chút thục mặt mũi. Những người này phần lớn ưa chuộng các loại buổi đấu giá, có món đồ đấu giá bọn họ là thật thích, mà có lúc thời là mua lại đưa người, trong đó không thiếu hối lộ quan viên cùng lấy lòng tình nhân phú thương. Lần này Văn cũng cùng bình thời giống nhau, ở bên tinh tế quan sát tiến vào tân khách, cùng hóa ra giống nhau cũng tới mấy cái người quen, bọn họ thấy Văn Đô xa xa gật đầu đối với cô ấy kỳ lấy lòng, Văn cũng gật đầu trở về lấy cô ấy nhà nghề tính mỉm cười. Tham gia buổi đấu giá người đều có mỗi người bọn họ đặc hữu khí tràng, nhưng lại cũng đại đồng tiểu dị. Buôn bán chính là một thân phú quý hào khí, tham gia buổi đấu giá là một loại khác khoe khoang bọn họ thân phận địa vị phương thức, nghiệp giới giống nhau phú thương, càng sẽ bởi vì một món bọn họ căn bản không thích món đồ đấu giá, mà không tích hoa xa so với món đồ đấu giá thực tế giá trị cao rất nhiều số tiền đi đoạt đối phương ngọn, tựa hồ bọn họ không phải là vì mua đồ tới, chỉ là vì cho đối phương một cái hạ mã uy, lấy ra vẻ mình ở nghiệp bên trong địa vị cao hắn nhất đẳng. Dĩ nhiên cũng có làm việc khiêm tốn, thật lòng thích món đồ đấu giá thương nhân. Nhưng là một khi món đồ đấu giá giá cả vượt qua bọn họ tâm lý dự thiết ranh giới cuối cùng, bọn họ liền sẽ buông tha, Văn đối với loại người này rất là thưởng thức. Mà một loại người khác, văn nhân mặc khách, thời là một thân Thư Hương khí, đối với bọn hắn mà nói, thiên kim khó mua trong lòng tốt, vì một bức chữ vẽ, không tiếc táng gia bại sản ẩn sĩ học giả đại hữu người đang, những người này ở đây Văn trong mắt là thành si, thật đáng buồn lại đáng kính. Sau cùng một loại kia người liền cách bình thường lão bách tính tương đối gần, bọn họ có thể là một đêm bùng nổ, cũng có thể là phát phát tài, phần lớn là chút không có gì văn hóa cùng kiến thức thị tỉnh người, một cái là có thể nhìn ra bọn họ cùng hai loại người khác nhau. Bọn họ phần lớn mặc tùy ý chẳng phải có ý tứ, nói năng thô tục, nhưng là lại một thân kim quang lòe lòe. Cái gì to kim dây chuyền, Đại Kim biểu, Đại Kim chiếc nhẫn, bọn họ tựa hồ đặc biệt thích dùng vàng tới trang điểm mình phú quý. Tới đến buổi đấu giá thuần túy cũng là thường tiên tham gia náo nhiệt, muốn thể nghiệm một thanh xã hội lưu nhân sĩ cuộc sống và cảm giác ưu việt. Bọn họ phần lớn sẽ cùng phong tựa như cạnh tiêu, nhưng là lại cho tới bây giờ không mua. Nếu như là mang theo tình nhân của mình hoặc phanh đầu, muốn uy phong một thanh, tình cờ cũng sẽ xuất một chút máu mua một hai kiện tương đối giá rẻ món đồ đấu giá đòi kỳ hoan tâm. Văn nhìn những người này cũng chỉ là cười một tiếng trí chi. Nhưng là hôm nay, ở những thứ này trong đám người, Văn phát hiện một cái cùng bọn họ khí chất cũng không quá quan tâm tương xứng người. Hắn mang hẹp khuông kính đen, ở hội trường lộ ra đặc biệt đột ngột. Nhìn cũng không là thương nhân cũng không phải học giả, nhưng là ăn mặc cũng rất thể diện, trên miệng giữ lại một vòng tỉ mỉ tu bổ trôi qua hàm râu, một con viên tấc, một thân màu đen tu thân âu phục, lau đến khi rất sáng màu đen Tiểu Ngưu da đầu nhọn giày da, chân rất dài, thân thể nhìn cũng hết sức chặt thực, nhìn ra được bình thời chắc là có làm kiện thân. Hắn tựa hồ là một người tới, yên lặng ngồi một mình ở trên ghế, vật đấu giá sách nhỏ bị hắn cầm ở trên tay, tới mới tự cuối cùng đều không lật xem quá, Văn chú ý tới tay của hắn trên lưng có một đạo vết sẹo. Người như vậy tới buổi đấu giá mục đích sẽ là cái gì? Văn không khỏi tò mò đứng lên. Đang lúc này, người kia hướng Văn nhìn sang. Hai người ánh mắt giáp nhau, Văn từ hắn kính đen phía sau trong tầm mắt cảm thấy một loại không quá hữu đồ tốt, nhưng lại hình dung không ra được. Hắn một mực gắt gao nhìn chằm chằm Văn, chút nào không tị hiềm, phảng phất muốn tương cô ấy một hớp ăn hết, điều này không khỏi làm Văn tóc gáy đứng thẳng, theo bản năng hai tay ôm ngực, đem ánh mắt từ trên thân hắn dời ra. Buổi đấu giá tiến hành rất thuận lợi, món đồ đấu giá trên căn bản đều ở đây ủy thác phương tiếp nhận giá cả bên trong tìm được người mua. Văn chú ý tới mặc tây trang cái đó thần bí người đàn ông từ đầu tới đuôi đều không giơ tay cạnh quá ngọn, ngược lại là đối vẫn đứng ở trên đài cô ấy càng có hứng thú. Nhiều lần cô ấy cũng phát hiện người đàn ông đang nhìn lén cô ấy, mỗi lần phát hiện sau, người đàn ông cũng xảo diệu tự nhiên dời đi ánh mắt, thì giống như ánh mắt rơi trên người cô ấy chỉ là một trùng hợp. Buổi đấu giá sau khi kết thúc, Văn chỗ ở công ty xử lý giao tiếp hiền hòa hậu sự nghi, chiếu lệ mà nói Văn liền có thể tan việc về nhà. Nhưng là cô ấy luôn cảm thấy chỗ tối có một đôi mắt một mực nhìn chăm chú bản thân, nhưng khi cô ấy cẩn thận hướng bốn phía tìm vọng thời điểm, nhưng lại không phát hiện bất kỳ khác thường gì. Văn nhớ lại Kiên nói với cô ấy lời của. Nếu là đổi lại hóa ra, cô ấy có thể sẽ không quá để ý những thứ này, nhưng là hiện ở cái giai đoạn này, cô ấy hay là quyết định cẩn thận một ít, ước lên mấy cái công ty đồng nghiệp, cùng đi ăn cơm ca hát. Đinh Hạo dĩ nhiên sẽ không bỏ qua có thể cùng Văn kéo gần quan hệ cơ hội, chủ động gia nhập bọn họ. Mọi người cũng không tiện bác cho trên mặt mũi của, nhưng là cùng lãnh đạo ở chung một chỗ, luôn sẽ có chút chơi không ra, Văn ngược lại không phải là như vậy mâu thuẫn Đinh Hạo gia nhập, càng nhiều người càng tốt, mục đích của cô ấy cũng không phải là giải trí tiêu khiển. Sang cầm Đông thể kiểm báo cáo đã có đã mấy ngày, kết quả kiểm tra bất hạnh xác nhận hắn phỏng đoán, nhưng là cái kết quả này hắn không có trước bất kỳ ai tiết lộ qua. Sang là ở trước tiên bắt được báo cáo, thậm chí ngay cả cho Đông làm kiểm tra thầy thuốc cũng còn chưa kịp nhìn kỹ. Cơ mà thật may là tay hắn chân mau, như vậy kiểm trắc báo cáo nếu như bị ngoại nhân biết hoặc là công kỳ đi ra, sợ rằng sẽ dẫn tới hiên nhiên đại ba đi. Cùng lúc đó Sang cũng một mực ở xoắn xuýt có phải hay không đem cái kết quả này nói cho Đông. Về phần Hùng Hòa Cẩm bên kia, hắn biên nói láo, thanh xưng kết quả kiểm tra hết thảy bình thường.
Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD