542Cảm giác đã mất từ lâu

1698 Words

Mặc dù cái thôn nhỏ này nghèo khổ nhưng cũng là nơi Mạnh Phi sinh ra. Ở đây cất giữ rất nhiều kỉ niệm của anh, đồng thời cũng cho anh một loại cảm xúc khó nói. Loại cảm xúc này ai cũng đều có, không cần nói cũng biết. Xe dừng ở trước cửa thôn, Mạnh Phi nhất thời xúc động, nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh, nước mắt không tự chủ được mà chảy ra. Nơi đây vẫn thế, con người vẫn thế, những ngôi nhà cũng không có gì thay đổi, mọi thứ vẫn như khi anh còn nhỏ. Bởi vì thời gian bây giờ cũng đã không còn sớm nữa nên cổng vào thôn không một bóng người, nếu không thì vào ban ngày, bình thường sẽ có một vài cụ già trong làng tập trung ngồi nơi đây hóng mát, nói chuyện rôm rả. Ngay ở phía trên cái cối xay có một cây liễu cao lớn. Cây liễu kia thật sự rất cao to, ở phía dưới rễ có một tổ kiến

Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD