Giả Tịnh Nhi bị tiếng chuông cửa đánh thức khi đang say ngủ trên giường, nhíu mày mở mắt. Cô nghĩ đến lời hẹn buổi trưa của Đình Hân, sau một hồi lơ đãng cũng nhớ ra là chuyện gì, nhanh chóng hít sâu một hơi mà bước xuống giường. Quả thực chẳng ngoài dự kiến, cô thấy Đình Hân mặt mày hớn hở đứng trước cánh cửa, lắc lắc chùm chìa khóa trên tay. “Chị Tịnh Nhi mau dậy thôi, tiệm cà phê đã mở cửa từ sớm rồi”. Lý trí đã thanh tỉnh vài phần, Giả Tịnh Nhi ngây ngốc gật đầu rồi mời cô bé vào trong, còn bản thân mình thì sửa soạn lại một chút. Bình thường nếu không phải quay phim thì không nhất thiết phải quá chú trọng hình tượng, hơn nữa hiện giờ Giả Tịnh Nhi cũng chưa phải diễn viên nổi tiếng gì, có ra đường tản bộ cũng rất ít khi bị bắt gặp. Vậy nên, sau khi lau mặt liền qua loa đánh một chú

