Đối mặt với bài viết rõ ràng được người mua nhằm bôi nhọ cô, Tô Hải Quỳnh giận đến nỗi đau cả mề, sau khi Phó Dương Châu đọc xong thì mở miệng chửi tục ngay lập tức.
Váy 200 tệ thì sao? Váy 200 tệ ăn hết gạo nhà mấy người chắc?
Ban đầu hai người đều lo lắng không biết nên làm gì, chuyện này sẽ bị người ta cười thế nào. Nhưng khi mở Weibo lên thì khu bình luận đã trở thành thế này:
[Má ơi cái váy này có 200 tệ thôi á?! Bảo 20 vạn mị cũng tin nữa!]
[Xinh quá đi mất, hoàn toàn không giống kiểu váy 200 tệ mà.]
[Tô Hải Quỳnh trâu bò quá!]
Tô Hải Quỳnh, "?"
Phó Dương Châu, "Hình như không cần khâu quan hệ công chúng nữa rồi"
Tô Hải Quỳnh, "..."
Không ngờ bài đăng Weibo được mua để bôi nhọ cô lại trở thành thế này.
Rốt cuộc là đối thủ ngu ngốc nào tự chạy sang nộp mạng vậy.
Đây rõ ràng là phe mình mà.
Lần đầu Tô Hải Quỳnh trải nghiệm phong cách gợi cảm vốn dĩ rất xinh đẹp, bộ lễ phục trông như hai mươi vạn nhưng thật ra chỉ gần 200 tệ càng khiến mọi người bất ngờ. Ảnh đi thảm đỏ khiến cư dân mạng điên cuồng, ngoại trừ ảnh đế và ảnh hậu ra, nó đã trở thành tiêu điểm trong lễ trao giải Hoa Thán tối nay.
Có người bảo Tô Hải Quỳnh diện váy 200 tệ đi thảm đỏ quá lâu. Nhưng bất ngờ thay, đa số mọi người lại không nghĩ thế, có lẽ mọi người đã mệt mỏi vì bị oanh tạc bởi giá tiền của những bộ váy áo của những nữ nghệ sĩ khác. Mỗi ngày đều bị tin tức ai mặc thiết kế cao cấp mấy chục, mấy trăm vạn tệ, fan nhà ai bất mãn quay sang cắn ekip của thần tượng nhà mình vì dám để thần tượng mặc đồ quá rẻ, bỗng dưng xuất hiện một chiếc váy 200 tệ bất ngờ lôi kéo cảm tình của mọi người.
Không có gì là không thể cả! Không phải hàng fake, cũng không lộ hàng, trang phục cô mặc đường đường chính chính là hàng nội địa. Hiện nay khắp nơi luôn đề cao chính sách tiết kiệm, kiểu lễ phục này không giống với mấy kiểu chỉ mặc một lần rồi thôi, váy 200 tệ chẳng qua chỉ đang hưởng ứng chính sách tiết kiệm thôi mà? Có gì đáng để cười chứ?
Hơn nữa, có thể mặc một chiếc váy 200 tệ đẹp như thế cũng là bản lĩnh của người ta.
Thậm chí, cuối cùng có người chia sẻ ảnh trên thảm đỏ của Tô Hải Quỳnh, rồi khen đồng chí Tô Hải Quỳnh có thể bộc lộ phẩm chất tiết kiệm trong giới giải trí đầy xa hoa và lãng phí thế này.
Chiếc váy 198 tệ cùng kiểu với Tô Hải Quỳnh trên Taobao sau khi bị đào ra đã cháy hàng ngay lập tức. Mặc kệ các blogger thời trang đã cảnh cáo rằng nếu không có dáng người như Tô Hải Quỳnh thì chiếc váy này sẽ trở thành thảm họa, nhưng không thể nào ngăn được lòng quyết tâm phải thử một lần mới chịu hết hy vọng của các cô gái.
Không có gì ngoài ý muốn, Tô Hải Quỳnh chỉ là "kẻ qua đường" khi công bố giải ảnh hậu, sau đó cô lại nhận giải thưởng "trang phục đẹp nhất" của giải Hoa Thán.
Đêm đó, group chat Tay To của Tô Hải Quỳnh bỗng nhiên nhận được rất nhiều yêu cầu xin gia nhập nhóm.
"Có thể thêm mị không? Mị là fan u mê body Tô Hải Quỳnh nè."
***
Lễ trao giải kết thúc đã hơn mười giờ tối, Tô Hải Quỳnh ngồi xe do bên tổ chức sắp xếp quay về khách sạn.
Phía tổ chức giải thưởng Hoa Thán sắp xếp cho khách mời đến dự lễ đâu vào đấy. Có vài nghệ sĩ ở tại thành phố A, sau khi tham gia lễ trao giải xong có thể trực tiếp về nhà, số nghệ sĩ còn lại được bên tổ chức lễ trao giải đưa đến khách sạn cao cấp Bulgari cách đó không xa để nghỉ ngơi.
Sau lễ trao giải, chủ đề gần như đã chuyển sang ảnh đế và ảnh hậu mới, #Lễ phục 200 tệ# của Tô Hải Quỳnh trên hot search đã lui hạng không ít.
Tô Hải Quỳnh đang nghe nhạc bằng tai nghe, Phó Dương Châu ngồi trước bỗng kích động nói với cô rằng hiện tại cô đã có fan rồi.
"Cái gì?" Tô Hải Quỳnh gỡ tai nghe ra.
Phó Dương Châu, "Group chat của fan, tên là Biệt đội Tay To, bây giờ đã được vài trăm người rồi."
Tô Hải Quỳnh, "..."
Cô lại đeo tai nghe vào.
Làm gì có tên FC của nữ nghệ sĩ nào tên là Tay To, Phó Dương Châu lại lừa cô rồi.
Hơn nữa, sao cô lại có fan chứ? Lúc trước fan của cô đều do ekip của Trần Thiệu Huy mua cho dùng để lừa mình dối người. Tô Hải Quỳnh không ngờ Phó Dương Châu lại dùng chiêu này, bắt đầu mua fan cho cô.
Mà mua cũng biết mua cái tên nào dễ nghe xíu, Tô Hải Quỳnh ngáp một cái, mặc xác anh ta.
Xe dừng lại trước cửa khách sạn, cô vẫn mặc chiếc váy ban nãy, chỉ mặc thêm áo khoác ở bên ngoài. Vừa bước xuống xe, gió đêm lành lạnh thổi tới, Tô Hải Quỳnh không nhịn được ôm cánh tay run lên.
Phó Dương Châu lấy thẻ phòng của Tô Hải Quỳnh và anh ta từ trong túi xách ra, buổi sáng bọn họ đã làm thủ tục nhận phòng, make up, làm tóc cũng đều làm tại khách sạn, bây giờ bọn họ vào thang máy, chuẩn bị quay về phòng nghỉ ngơi.
...
Trợ lý Cảnh xách điện thoại mới mua cho Trần tổng đứng ngay đầu đường của khách sạn, từ xa đã nhìn thấy bóng lưng quen thuộc.
Bóng lưng cô gái đằng trước sao lại giống cô Tô Hải Quỳnh thế?
Trợ lý Cảnh đang do dự có nên đi lên chào hay không, bỗng nhiên sửng sốt vì nhìn thấy người đàn ông bên cạnh.
Đêm hôm khuya khoắt, trong khách sạn năm sao, một nam một nữ đi với nhau.
Trợ lý Cảnh ngửi thấy có điều gì đó không ổn, lén lút đi sau hai người, nhìn bọn họ vào thang máy, ông vội nép vào tường như kẻ trộm.
Hai người kia xoay người lại, trợ lý Cảnh nhìn cánh cửa thang máy đang từ từ đóng lại, ông thấy mặt cô gái kia vô cùng rõ ràng.
Tóc ngắn, môi son, hình tượng khác hẳn so với lúc ở cạnh Trần tổng, nhưng dù có hóa thành tro thì ông vẫn nhận ra.
Tình nhân tiền nhiệm của Trần tổng - Tô Hải Quỳnh.
Lần trước sau khi bị mắng, trợ lý Cảnh không quan tâm đến tin tức của Tô Hải Quỳnh nữa. Ông đã là lão già bốn mươi không thể nào luôn chú ý đến tin tức xanh xanh đỏ đỏ trong giới giải trí được. Lúc trước đều là vì Trần tổng. Bây giờ Trần tổng không cần nữa, nên ông không hề biết tối nay Tô Hải Quỳnh tham gia lễ trao giải Hoa Thán.
Trợ lý Cảnh nhớ đến người đàn ông đi cùng Tô Hải Quỳnh vào thang máy, lòng loạn cả lên.
Nữ nghệ sĩ có đại gia chống lưng là chuyện hết sức bình thường, không ít nam nghệ sĩ cũng có đại gia. Sau khi chia tay đại gia này sẽ tìm đại gia khác cũng chả phải chuyện gì ghê gớm.
Trong chớp mắt, trợ lý Cảnh cảm thấy mình đã thông suốt vài chuyện, bảo sao cô Tô Hải Quỳnh lại dứt khoát chia tay khi kết thúc hợp đồng với Trần tổng, bảo sao cô ấy không thèm trang sức và túi xách mà Trần tổng mua tặng, hóa ra đã tìm được người mới tốt hơn.
Không lẽ "kế nhiệm" này tìm được lúc vẫn còn ở bên Trần tổng? Bỗng nhiên trợ lý Cảnh lại có cảm giác tủi thân vì Trần tổng nhà mình bị cắm sừng. Là Trần tổng của ông không đủ đẹp trai hay không nhiều tiền? Người đàn ông vừa nãy trông cũng thường thôi, có gì hơn Trần tổng của ông chứ!
Thật quá đáng!
Thế là khi Trần Thiệu Huy nhận được điện thoại mới, anh phát hiện trợ lý của mình còn bực bội hơn cả mình...
"Có chuyện gì? Nói đi!" Trần Thiệu Huy hờ hững đốt một điếu thuốc.
Lúc đầu anh định gọi điện bảo xóa hết những tấm ảnh đi thảm đỏ của Tô Hải Quỳnh ở trên mạng, muốn chạy thẳng đến hiện trường trao giải kéo Tô Hải Quỳnh đi thay đồ, rồi chất vấn cô tại sao lại ăn mặc như thế. Cuối cùng anh bình tĩnh lại, Tô Hải Quỳnh chẳng qua chỉ là tình nhân cũ của anh, anh lo chuyện này làm gì. Quan hệ giữa hai người chỉ là quan hệ theo nhu cầu nam nữ, anh cũng chẳng có ý gì với cô.
Chỉ là một ả tình nhân, ăn mặc gợi cảm thì có liên quan gì đến anh, dù cô có đi thuê phòng với ai thì anh cũng mặc kệ,
Trần Thiệu Huy tự nhủ với bản thân như thế, sau đó yên lặng rít hai hơi thuốc.
Anh không thường hút thuốc, thỉnh thoảng sẽ làm một điếu. Hai năm nay lại càng ít hút. Lúc mới quen Tô Hải Quỳnh, mỗi lần cô ngửi thấy mùi thuốc lá sẽ bị ho, sau đó anh cũng không thuốc trước mặt cô nữa.
Trợ lý Cảnh không ngờ Trần tổng lại nhận ra mình có tâm sự, ông nhìn Trần tổng một lát, sau đó kể lại chuyện vừa nãy dưới sảnh khách sạn.
Trong lúc kể, ông thêm mắm dặm muối, kể rằng ông gặp cô Sở trước khách sạn, thấy cô nắm tay một người đàn ông đi vào thang máy, hai người cười cười nói nói, trông giống như đang đi thuê phòng.
Trần Thiệu Huy nghe hết câu chuyện, ngón tay khẽ run lên, tàn thuốc rơi khắp quần áo.
***
Trong phòng khách sạn, Tô Hải Quỳnh tẩy trang và tắm rửa xong xuôi, quấn khăn tắm bước ra.
Phó Dương Châu ở phòng khác, vừa nãy anh ta gọi cho cô nói rằng dịch vụ spa của khách sạn này khá tốt, hỏi cô có muốn gọi spa không.
Tô Hải Quỳnh nhìn bảng giá tiền mà lòng đau như cắt, ban đầu định không gọi, nhưng Phó Dương Châu nói rằng tất cả chi phí của nghệ sĩ đều được bên tổ chức giải Hoa Thán bao hết, nghe thế Tô Hải Quỳnh mới chịu gọi.
Mấy ngày nay huấn luyện trong quân đội nên cô gầy đi hẳn, vừa nãy lúc tắm còn thấy người mình bắt đầu có cơ rồi.
Ngày mai bay về thành phố B, hôm sau nữa lại phải quay về doanh trại huấn luyện, tối nay thư giãn một chút cũng tốt.
Cô từ phòng tắm bước ra, cửa phòng vang lên vô cùng gấp gáp, không hề hợp với trình độ phục vụ của một khách sạn năm sao.
Nhưng Tô Hải Quỳnh không để ý lắm, nghĩ là nhân viên spa đã đến, cô trả lời "đến ngay" liền mang dép đi ra mở cửa.
Cô mở cửa với nụ cười trên môi, nhưng khi nhìn thấy người đứng ngoài cửa, nụ cười bỗng chốc biến mất, cô lùi về sau mấy bước.
Cửa vừa mở ra, đôi mắt Trần Thiệu Huy không nhịn được mà nhìn vào trong phòng, giống như đang tìm xem có còn người nào khác hay không.
Khách sạn, người phụ nữ quấn khăn tắm đứng trong phòng, người đàn ông đêm hôm chạy đến đây với gương mặt lạnh lùng ở ngoài cửa.
Trong tình cảnh này, không biết tại sao Tô Hải Quỳnh lại có cảm giác như bị đại gia tiền nhiệm bắt gian.
Nhân viên spa đã đến, cô ấy đẩy chiếc xe nhỏ nhìn đôi nam nữ đang giằng co trước cửa, "Xin hỏi, có phải cô Sở gọi phục vụ không ạ?"
"Không cần." Trần Thiệu Huy đi vào phòng, đóng cửa lại một cái rầm.