178Nhân cơ hội làm chuyện xấu

1820 Words

Diệp Thiên đã thủ sẵn thế phòng bị nên anh nhanh chóng né sang một bên, nhẹ nhàng tránh đòn của Hồ Thành Huy. Hồ Thành Huy đã quen sống trong nhung lụa, tốc độ của anh ta không thể nhanh bằng Diệp Thiên, ​​anh ta lao quá mạnh nên không thể dừng lại, loạng choạng mất đà, bước gần đến bờ vực. Khương Nhược Tuyết bịt miệng, suýt nữa hét lớn lên. Lúc này, Diệp Thiên đã kịp thời nắm lấy cổ áo của Hồ Thành Huy, kéo anh ta trở lại từ mép vực. Hồ Thành Huy ngã nhào ra phía sau, ngồi bệt xuống đất thở hổn hển, vô cùng sợ hãi. Nếu không có Diệp Thiên, e là hôm nay anh ta khó toàn mạng. Khương Nhược Tuyết vội vàng chạy tới hỏi Hồ Thành Huy có sao không, anh ta cảm thấy bản thân bị mất mặt trước người mình yêu, thẹn quá hóa giận, nhảy dựng lên, chỉ vào mặt Diệp Thiên hét lớn: "Anh có biết tôi là ai

Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD