Diệp Chỉ Ninh khẽ mím môi, người kia. . . Thật sự biết sao? Dù chỉ mới đối mặt một chút, cô lại có loại cảm giác bị người kia nhìn thấu, thậm chí có cảm giác anh ta hiểu rõ hơn bất cứ ai.
Như nghe được âm thanh của cô, Cố Tử Sâm trên giường mở mắt ra, trong mắt của anh hiện lên một tia kinh ngạc, ngay sau đó, anh yên lặng nhìn Diệp Chỉ Ninh một cái, ôm chặt chăn xê dịch sang bên cạnh.
“. . . Ý anh là sao?” Diệp Chỉ Ninh không nói nên lời, Cố Tử Sâm này, sao lại giống như anh ta mới là người chịu thiệt?
"Đừng đụng vào tôi." Cố Tử Sâm thấp giọng nói, nghiêng mặt về phía bên kia.
"???"
Diệp Chỉ Ninh mặt sững sờ, người không hiểu bị đưa tới đây hình như là cô mới đúng?
Cô còn chưa nghi ngờ người đàn ông đeo mặt nạ kia cùng Cố Tử Sâm có phải là một nhóm hay không, kết quả cô lại bị ghét bỏ trước? Còn không cho đụng. . . Cô càng muốn đụng thử một chút!
"Đụng vào anh thì thế nào?" Diệp Chỉ Ninh sờ lên cánh tay của anh một cái. Không thể không nói, vị cậu cả nhà họ Cố này tuy rằng ngu ngốc, nhưng vẫn còn vốn liếng, dáng người thật sự là không tệ.
Cố Tử Sâm giống như một con chó con bị bắt nạt, anh đột nhiên mở to hai mắt, đôi mắt đầy khó hiểu, tủi thân, kinh ngạc và bất đắc dĩ. Sau đó, anh ôm chăn, cố hết sức xê dịch sang bên cạnh lần nữa.
Nhìn thấy bộ dạng này của anh, Diệp Chỉ Ninh chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên nhảy một cái! Mặc dù vết sẹo trên mặt Cố Tử Sâm vẫn còn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc của anh một chút nào. Huống chi, bộ dạng này của anh. . . Thật sự khiến người ta rất muốn tiếp tục bắt nạt!
"Đụng vào anh, đụng vào anh thì thế nào, anh cắn tôi à. . ." Diệp Chỉ Ninh thuận tay lại sờ mấy cái.
Cố Tử Sâm rốt cục bị cô sờ cho xù lông, anh đột nhiên vươn tay, dùng sức cầm cổ tay Diệp Chỉ Ninh.
Diệp Chỉ Ninh nhanh chóng vươn một cái tay khác ra, nhưng cũng bị anh nắm lấy. Nhìn thấy cô còn muốn nghịch loạn, Cố Tử Sâm xoay người một cái trực tiếp đặt cô dưới thân.
Tác dụng của tiêm gây mê trước đó còn chưa hoàn toàn hết, cô vùng vẫy mấy lần, cũng không thể tránh thoát.
"Anh. . ." Diệp Chỉ Ninh đang muốn nói gì đó, còn chưa kịp nói, đã thấy Cố Tử Sâm thật sự muốn cắn cô!
Tránh cũng không tránh được, Diệp Chỉ Ninh lập tức hô: "Ngậm miệng!"
Vẻ mặt Cố Tử Sâm giật mình, theo bản năng ngậm miệng, nhưng môi của anh, lại chạm phải môi của cô, bốn cánh môi mỏng cứ như vậy chạm vào nhau.
Xúc cảm ấm áp truyền đến, toàn thân hai người chấn động, kinh ngạc nhìn nhau.
Diệp Chỉ Ninh có chút bối rối, sự việc sao lại phát triển thành như vậy?
Không đợi hai người kịp phản ứng, cửa phòng 'rầm' một tiếng trực tiếp bị người phá tan!
Diệp Chỉ Ninh lập tức tỉnh táo lại, ánh mắt cô lạnh lùng, nhìn thấy người xông vào không phải ai khác, chính là người cha rẻ tiền của cô - Diệp Chí Thành, phía sau ông ta, còn có rất nhiều người đi theo.
Diệp Chí Thành từ xa nhìn thấy dưới thân Cố Tử Sâm đang đè một người phụ nữ, trong lòng ông ta vui mừng, thậm chí còn không nhìn người phụ nữ kia rốt cuộc là ai, lập tức phẫn nộ cùng thất vọng xông lên trước.
Cố Tử Sâm đã ngồi dậy, mà Diệp Chỉ Ninh đã nhanh chóng giành lấy chăn che mặt.
Cô cũng không nghĩ tới, Diệp Chí Thành lại đến nhanh như vậy.
"Tử Sâm, sao cậu có thể như vậy?" Diệp Chí Thành một bộ dạng đau lòng nói: "Ngày mai là hôn lễ của cậu và con gái tôi - Bảo Nhi, tại sao cậu có thể phản bội Bảo Nhi vào lúc này? Nếu cậu thích Thiến Thiến cậu cứ việc nói thẳng, sao cậu có thể ép buộc Thiến Thiến chứ?"
"Đúng thế, cậu Cố, cậu làm như vậy thật quá đáng!"
"Coi như cậu là cậu cả nhà họ Cố, như vậy cũng quá ỷ thế hiếp người! Chuyện này nếu truyền ra ngoài, cô cả nhà họ Diệp còn làm người như thế nào? Cậu thật sự như vậy làm, không nên đền bù một chút cho nhà họ Diệp sao?"
"Đúng vậy, còn có cô con gái nhà họ Liễu này, cũng thật đáng thương. Cậu thích thì tự mình theo đuổi, ép buộc một cô gái như vậy, sau này cô ấy còn lập gia đình như thế nào?"
Tất cả những người đi theo đều mồm năm miệng mười phụ họa.
Diệp Chỉ Ninh trợn mắt há mồm, cô coi như mở mang kiến thức.
Mặc dù sớm biết nhà họ Diệp muốn tính kế Cố Tử Sâm, nhưng cô thật sự không nghĩ tới, thủ đoạn của bọn họ sẽ bỉ ổi như thế.
Ngay cả cô là ai cũng không nhận ra, cứ như vậy vội vã mà vu oan Cố Tử Sâm cưỡng bức Liễu Thiến Thiến, muốn định tội cho anh đã cưỡng bức Liễu Thiến Thiến, thuận tiện còn muốn tống tiền Cố Tử Sâm.
Đây rõ ràng chính là đùa giỡn Cố Tử Sâm như kẻ ngốc!
Diệp Chỉ Ninh vụng trộm nhìn về phía Cố Tử Sâm bên cạnh, môi mỏng của anh khẽ nhếch, sắc mặt âm trầm nhưng vẫn im lặng, tùy ý để những người kia ở đây nói bậy nói bạ.
Diệp Chỉ Ninh hít sâu một hơi, không được không được, cô nhất định phải nhịn.
Mặc dù bây giờ Cố Tử Sâm nhìn đặc biệt đáng thương, nhưng nói thế nào anh cũng là cậu chủ nhà họ Cố, cho dù là con rơi, cũng sẽ không dễ dàng bị người khác bắt nạt như vậy?
Ngay lúc này, Cố Trung xuyên qua nhóm người, ngăn ở trước mặt mọi người. Ông ta là quản gia bà cụ Cố sắp xếp bên người Cố Tử Sâm, chăm lo cơm áo sinh hoạt thường ngày của Cố Tử Sâm.
"Xin các vị yên tâm chớ nóng nảy, chớ nóng nảy. . ." Quản gia Cố Trung đầy áy náy nói: "Chuyện đã xảy ra, tiếp tục làm loạn cũng không phải là cách, không bằng chúng ta nghĩ kỹ, nên giải quyết chuyện này như thế nào."
"Yêu cầu của tôi rất đơn giản, đã gây ra chuyện xấu như vậy, Bảo Nhi tuyệt đối không thể gả cho Tử Sâm." Diệp Chí Thành một bộ dạng đau lòng nói: "Nhà họ Diệp chúng tôi sẽ chịu chút thiệt thòi, nếu Tử Sâm thích Thiến Thiến, chúng tôi nguyện ý tác thành cho bọn họ, nhưng mà, nhà họ Cố nhất định phải đền bù cho Bảo Nhi. Nếu không, coi như nhà họ Cố các người có quyền thế ra sao, tôi cũng phải đòi công đạo từ nhà họ Cố!"
Cố Trung quay người nhìn về phía Cố Tử Sâm, vẻ mặt khó xử nói: "Cậu chủ, chuyện này nếu còn tiếp tục náo loạn, sẽ chỉ làm nhà họ Cố mất mặt, để ông cụ cùng bà cụ thương tâm khổ sở, không bằng cậu đồng ý đi?"
Diệp Chỉ Ninh cực kỳ kinh ngạc, Cố Trung này có phải đã nhận tiền của Diệp Chí Thành?
Ông ta hoàn toàn không yêu cầu điều tra rõ nguyên nhân hậu quả, thậm chí điều kiện cũng không tranh thủ, cứ như vậy đáp ứng yêu cầu của Diệp Chí Thành?
Hai người bọn họ là một nhóm?
Cố Tử Sâm vẫn trầm mặc như trước, chỉ là sắc mặt của anh trở nên càng khó coi.
"Cậu chủ, cậu đã không có ý kiến, vậy chuyện này cứ quyết định vậy đi." Cố Trung qua loa nói một câu, quay đầu cười với Diệp Chí Thành, sẵn có đạo lý nói: "Ông Diệp, cô Liễu Thiến Thiến này nếu cũng là cháu gái ông, chúng ta thương lượng chút về hôn lễ ngày mai. . ."
Diệp Chỉ Ninh lập tức nhịn không được, bắt nạt người cũng không có bắt nạt như thế!
Cuộc đời của Cố Tử Sâm đã đủ thảm rồi, những người này ngay xương cốt của anh đều muốn nuốt, quả thực quá đáng!
Nhìn thấy Cố Tử Sâm kia giống như con thú nhỏ bị thương, tủi thân lại bất lực, Diệp Chỉ Ninh lập tức quyết định.
"Tôi có ý kiến!" Diệp Chỉ Ninh lạnh lùng buông chăn xuống, lộ mặt ở trước mặt mọi người.
Cả phòng lập tức rơi vào yên tĩnh quỷ dị, ngay sau đó, khuôn mặt Diệp Chí Thành gần như vặn vẹo, ông ta phẫn nộ quát về phía cô: "Diệp Chỉ Ninh, thế nào lại là cô?!"
Căn bản không chờ cô mở miệng, ngón tay Diệp Chí Thành phát run chỉ vào cô: "Được, được! Cô là người phụ nữ không biết xấu hổ, cô lại dám quyến rũ anh rể cô! Nhà họ Diệp chúng tôi cuối cùng đã tạo nghiệt gì, lại nhận nuôi loại người vong ân bội nghĩa như cô!"