Chapter 33

1551 Words
"Sáng nay có chuyện gì xảy ra không?" Tô Kiêm Nhiên nhìn về phía Bạch Nhã, trong mắt xẹt qua một đạo lịch quang nguy hiểm. Cô không thích sự thân mật ngụy trang của anh, nói bậy, khi nào cô trốn trong lòng anh khóc? Bạch Nhã nhếch khóe miệng, châm chọc nói: "Ta đều khóc, có thể không nói cho ngươi biết chuyện ta sợ hãi sao? ” Câu trả lời của cô là Tô Kiêm Nhiên rất không thích. Anh nhếch khóe miệng, ánh mắt lại lạnh lùng, miệng đến bên tai cô, dùng thanh âm tất cả mọi người có thể nghe được thấp giọng ái muội nói: "Đúng vậy, làm sao anh có thể sợ chuyện buổi sáng chứ? Anh yêu đến chết và lăn ga trải giường với tôi. ” Cố Lăng Kình nhìn về phía Bạch Nhã, trong mắt lạnh như băng. Bạch Nhã có loại xúc động đánh Tô Kiêm Nhiên một cái. Tất cả những gì anh ta nói là buồn nôn. Tay anh vuốt ve đùi cô, giống như trừng phạt, hung hăng nhéo một cái. "Phanh." Hình Cẩn Niên lật chén. Bạch Nhã nhìn về phía Hình Cẩn Niên. Hình Cẩn niên như nước trong suốt ánh mắt to lấp lánh nhìn Tô Kiêm Nhiên, tay ủy khuất đều run rẩy. Bạch Nhã phi thường phản cảm thủ đoạn của Tô Kiệt Nhiên. Hắn là cố ý mang nàng đến, để Hình Cẩn Niên ghen. Kế hoạch của hắn thành công, nàng cũng nên công thành thân lui. "Thật ngại quá, tôi đi xuống toilet." Bạch Nhã xách túi lên, đi ra bên ngoài. "Chờ một chút." Hình Cẩn Niên ngăn ở phía trước Bạch Nhã, ôn nhu cười nói: "Váy của ta ướt, ngươi có thể giúp ta một chút sao? ” Bạch Nhã định khóa Hình Cẩn Niên. Nàng không phải là người vô tâm vô phế, biết rõ là thị uy, nàng còn ngốc nghếch gánh vác, không phải ngu xuẩn sao? "Hình tiểu thư tự mình có tay, không phải sao? Xin lỗi, tôi không rảnh. Cô ấy lạnh lùng bước ra khỏi phòng. Hình Cẩn Niên trong nháy mắt xấu hổ, nhìn thấy Bạch Nhã rời đi, lại lập tức đuổi theo. Tô Kiệt Nhiên lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, ngay cả sâu trong mắt cũng cười, các cô gái tình cảm đang ghen tuông! "Thuyền đạp nhiều hơn, sớm muộn gì cũng sẽ làm ướt giày." Cố Lăng Kình cầm lấy ly rượu, nhẹ nhàng uống một ngụm. "Không có quan hệ, tôi biết bơi, cho dù rơi xuống sông cũng không cần lo lắng." Tô Kiêm nhiên trêu chọc nói. Cố Lăng Kình lạnh lùng nhìn anh. Điện thoại di động của ông đổ chuông. Cố Lăng Kình nhìn thoáng qua id người gọi, đứng dậy: "Thật ngại quá, mất bồi một chút. ” Anh ta đi ra ngoài với điện thoại di động của mình. "Thủ trưởng, thủ lĩnh tổ chức khủng bố miller mà chúng ta theo dõi vừa đến thành phố A. Nghe người cung cấp thông tin báo cáo, gần đây có thể có một nhóm vũ khí sẽ được mua bán, tôi đoán có thể có liên quan đến anh ta, là bây giờ bắt, hoặc muộn hơn một chút? ", Trung tá Thượng báo cáo. "Hắn nếu còn dám đến, nhất định có lý do liều chết, nhìn chằm chằm, yên lặng quan sát kỳ biến." Cố Lăng Kình lý trí hạ lệnh. Đi ngang qua cửa toilet, hắn nghe thấy thanh âm của Bạch Nhã từ bên trong truyền ra. Theo bản năng dừng bước. " Giữa ta và Hình tiểu thư không có gì để nói chứ?" Bạch Nhã lãnh đạm nói. "Ta biết ngươi là tỷ tỷ của ta." Hình Cẩn Niên nhếch khóe miệng, khiêu khích nói: "Kiêm Nhiên nói với tôi, anh ấy kết hôn với anh, chỉ là muốn gặp tôi, ba năm trước, giữa chúng ta có hiểu lầm, tôi bị ép rời đi. Bây giờ tôi đã trở lại, chị ơi, chị có thể buông tay không? ” Cô ấy đã muốn buông tay từ lâu rồi. "Anh muốn tôi làm gì?" Bạch Nhã lạnh lùng hỏi. "Ly hôn, thành toàn cho chúng ta." Hình Cẩn Niên thẳng thắn nói. Bạch Nhã cười nhạo một tiếng, hình như tất cả yêu cầu của tiểu tam đều giống nhau. Nàng chính thức làm thật đúng là lung lay sắp đổ, không làm cũng được. "Chỉ cần anh ấy đưa ra tôi lập tức ly hôn, có thể tịnh thân xuất gia, để anh ấy gánh nặng ly hôn giao cho anh." Bạch Nhã nói là thật. Hình Cẩn Niên sắc mặt kém vài phần, âm dương quái khí nói: "Ngươi biết rõ hắn cố ý làm ngươi tức giận ta, làm sao có thể ly hôn? Bạch Nhã, buông tay đi, trong lòng hắn không có ngươi, ngươi chẳng qua chỉ là công cụ hắn trả thù ta. ” Bạch Nhã bình tĩnh nhìn Hình Cẩn Niên. Được rồi. Nàng hảo hảo nói chuyện, Hình Cẩn Niên căn bản nghe không hiểu. Cô ấy không nên chơi đàn với. "Hình tiểu thư còn có chuyện gì khác không? Không, tôi sẽ đi. Bạch Nhã lạnh nhạt nói. Hình Cẩn Niên nhìn bộ dáng không đau không ngứa của nàng, giống như đang nắm trong tay phần thắng. Trong lòng nàng có một cỗ khí tức, ầm ĩ tăng lên. "Bạch Nhã, ngươi một chút liêm sỉ cũng không có sao? Anh ấy không yêu anh, anh không hiểu sao? "Hình Cẩn Niên xé bỏ ngụy trang của thục nữ, kêu gào. Bạch Nhã rũ mắt xuống. Tiểu tam cư nhiên nói chính thức không có liêm sỉ, lời này thật buồn cười. Cô lười biếng để ý đến cô và rời đi với niềm tự hào từ bên cạnh cô. "Bạch Nhã, ta nhất định sẽ để Kiều Nhiên ly hôn với một người phụ nữ ghê tởm như cô." Hình Cẩn Niên kêu gào. Bạch Nhã đi ra toilet, nhìn thấy Cố Lăng Kình, dừng một chút. Anh nắm lấy tay cô, bước nhanh về phía trước, đi vào phòng không người, đóng cửa lại. Bạch Nhã có chút sợ hãi hắn hiện tại, đôi mắt lóe lên. Anh không để cô né tránh, tay chống sang bên đầu cô, ánh mắt lạnh lùng khóa cô: "Anh là ngu ngốc hay ngu ngốc, anh cảm thấy anh thuận theo Tô Kỵ Nhiên có thể khiến anh ta hồi tâm chuyển ý sao? Hắn bất quá là đang hưởng thụ cảm giác ôm trái ôm phải. ” Cô ấy biết điều đó. Tô Kỵ Nhiên cố ý dẫn cô đến khiến Hình Cẩn Niên ghen tị. Nhưng cô ấy không có cách nào. "Tôi biết mình đang làm gì?" Bạch Nhã nói. Cô chỉ cần nhịn vài ngày, tìm được chứng cứ, có thể ly hôn, hoàn toàn thoát khỏi hôn nhân địa ngục. "Bạn đang làm gì?" Ủy khuất cầu toàn, yêu khiêm tốn, đàn ông sẽ không vì anh lắc đuôi cầu xin mà thích anh. "Ngực Cố Lăng Kình phập phồng kịch liệt, rất tức giận. "Ta không có lắc đuôi cầu xin, không có hèn mọn yêu." "Vậy bây giờ anh đang làm cái gì vậy, buổi sáng ngủ với anh ta?" Giọng điệu Cố Lăng Kình bén nhọn lên. Hiện tại hắn, phi thường không bình tĩnh, trong máu bắt đầu khởi động sắp sôi trào. "Ta không có ngủ với hắn, từ đầu đến cuối đều chưa từng ngủ với hắn, là hắn không nói gì loạn ngữ." Bạch Nhã buột miệng nói. Nói xong, nàng ảo não. Cô vội vàng giải thích với anh như vậy, giống như đang ám chỉ điều gì đó với anh. "Ta phải rời đi." Bạch Nhã buồn bực rời đi. Khói mù trong mắt Cố Lăng Kình dần dần tan đi. Hóa ra, họ không có quan hệ vào buổi sáng. Hóa ra, họ không bao giờ quan hệ. Một ý nghĩa khác của câu này là người đàn ông duy nhất của cô là anh ta. Cố Lăng Kình mở cửa, đi ra ngoài. Hắn nhìn Bạch Nhã đi vào thang máy, hắn đuổi theo thang máy. Hình Cẩn Niên nham u nhìn bọn họ, trong mắt hiện lên một đạo tinh quang. Cô ấy gọi. "Sâm ca, ta là Cẩn Niên, ngươi hiện tại ở phụ cận mẫu đơn sảnh đúng không?" Hình Cẩn Niên ngọt ngào hỏi. "Ở đây, làm sao vậy, nhớ anh?" Anh Sâm hèn mọn nói. "Anh giúp tôi làm một việc, sau khi chuyện thành công, tôi sẽ bảo ba tôi phê duyệt hạng mục mà anh xin." "Chuyện gì?" "Hiện tại một nam một nữ từ sảnh mẫu đơn đi ra ngoài, ta đem ảnh chụp của bọn họ gửi cho ngươi, ngươi đem hai người bọn họ nhốt trong cùng một phòng, cho bọn họ uống chút thuốc, ngươi hiểu." Hình Cẩn Niên trong mắt lóe ra phong mang âm u. Bạch Nhã mang cho Tô Kiêm Nhiên một cái mũ xanh lớn như vậy, nàng cũng không tin Tô Kiêm Nhiên còn muốn nàng.
Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD