Chapter 390

1502 Words

  Cố Lăng Kình kiêu ngạo biết bao.   Cô lại dùng tình yêu của anh tùy ý thương tổn, ở trước mặt anh tận lực biểu hiện sự tùy hứng, bá đạo, vô lý gây sự, cay nghiệt, khó có thể ở chung.   Cô ấy sẽ sớm đẩy anh ta đi xa cho đến khi tình yêu của anh ta bị tiêu thụ.   Thế nhưng, như vậy cũng không có quan hệ, nàng yêu hắn là được, nàng biết mình làm đúng là được.   Cố Lăng Kình đã hy sinh rất nhiều cho cô.   Nàng còn nhớ rõ bộ dáng hắn mặc quân phục, cương chính bất a, chính khí lăng nhiên, một ánh mắt liền quyết thắng ngàn dặm, đó là một loại ngạo khí, một loại kiêu ngạo.   Cô nhớ khi họ lần đầu tiên gặp nhau, ông nói: Tôi là một người lính, tôi sẽ bảo vệ bạn.   Từ rất sớm, ông đã đi học trường quân sự, bắt đầu từ một bộ đội đặc chủng, công huân hiển hách, không có sự giúp đỡ của người

Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD