Chapter 147

1549 Words

Cố Lăng Kình đã nói như vậy, cô đang cưỡng cầu, cảm giác là nghi ngờ nhân phẩm của anh. Anh ta sẽ tức giận hơn. Cô dứt khoát, nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng vẫn rất bốc đồng. Cái loại bốc đồng này, là sợ hãi không biết cùng phán đoán ngoài chính mình không kiên định. Điện thoại di động đổ chuông. Cô lấy điện thoại di động từ trong túi ra, nhìn là của Lưu Sảng, vội vàng nghe máy. "Tiểu Bạch, bây giờ cậu đang ở đâu vậy? Tôi vắng mặt, tôi đến đón anh, trời mưa quá lớn. Lưu Sảng trượng nghĩa nói. Bạch Nhã giống như bị mưa đúng lúc, nói: "Ngươi bây giờ đi lam thiên biệt uyển đi, ta ở đó, lát nữa ngươi đến lam thiên biệt uyển gọi điện thoại cho ta. ” "Được rồi, sao, gặp mặt một chút." Lưu Sảng ốc hực treo điện thoại lên. Bạch Nhã thở phào nhẹ nhõm. Cố Lăng Kình không có biểu tình gì,

Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD