chương 4 bắt đầu vai diễn mới

953 Words
​Sau khi bữa tiệc trà kết thúc, Minh Châu được đưa trở lại biệt thự Thanh Sơn Uyển. Cô cởi chiếc váy trắng kem và chiếc nhẫn kim cương nặng trịch ra. Nó quá lớn, quá lạnh lẽo, không thuộc về thế giới của cô. ​Trong phòng làm việc riêng của mình ở cánh Tây, Minh Châu bắt đầu sắp xếp lại bản thân. Cô không muốn lãng phí thời gian. Hợp đồng hôn nhân chỉ có thời hạn một năm, và cô phải tận dụng nó để phát triển sự nghiệp của mình, không chỉ là cứu cha. Cô lấy ra những bản thiết kế đã bị nhàu nát tối qua, duỗi phẳng chúng ra trên bàn. Chúng là tâm huyết của cô, là lý do cô đến được Cao ốc Giang Thị, dù kết quả lại hoàn toàn khác so với dự định ban đầu. ​Đúng lúc đó, Trương Ma Ma gõ cửa. "Cô Thẩm, Tổng giám đốc yêu cầu cô xuống sảnh chính. Có một tập hồ sơ cô cần xem qua." ​Minh Châu nhanh chóng khoác áo choàng và xuống dưới. Giang Thần đang đứng bên cửa sổ kính lớn, ánh mắt nhìn ra khu vườn đêm. Ánh đèn phản chiếu làm khuôn mặt anh ta càng thêm sắc lạnh. ​"Đây là danh sách các sự kiện chúng ta phải tham dự trong ba tháng tới," Giang Thần nói, đặt một tập tài liệu dày lên bàn. "Cô cần nghiên cứu chúng kỹ lưỡng. Cô phải xuất hiện với vai trò phu nhân hoàn hảo trong tất cả những sự kiện này." ​Minh Châu lật giở hồ sơ. Toàn bộ là các buổi dạ tiệc từ thiện, hội nghị thương mại quốc tế, và tiệc cocktail với các nhà đầu tư lớn. Mỗi sự kiện đều yêu cầu sự chuẩn bị tỉ mỉ về trang phục, cách nói chuyện, và đặc biệt là cách tương tác với Giang Thần trước công chúng. ​"Tôi thấy có một sự kiện là 'Hội nghị Phát triển Đô thị Châu Á' vào tuần tới," Minh Châu chỉ vào một dòng. "Dự án 'Skyline' mà công ty tôi đang theo đuổi cũng liên quan đến sự kiện này. Tôi có thể sử dụng mối quan hệ này để giúp công ty tôi ký được hợp đồng không?" ​Giang Thần ngước mắt lên, ánh mắt sắc bén. "Cô không được sử dụng danh phận vợ tôi để trục lợi cá nhân, Minh Châu. Điều đó vi phạm điều khoản đạo đức trong Hợp đồng. Cô có thể tiếp tục công việc của mình một cách độc lập, nhưng không được kéo tên Giang Thị vào các giao dịch nhỏ của công ty cô." ​"Nhưng tôi có thể tham dự không?" Minh Châu hỏi, cô biết cô phải tự mình tìm kiếm cơ hội. ​Giang Thần nhún vai, thờ ừ. "Miễn là cô không gây phiền phức. Cô là vợ tôi, tham dự sự kiện của giới thượng lưu là nhiệm vụ của cô. Tuy nhiên, nếu công ty cô không đủ năng lực, đừng mơ tưởng đến việc dùng tôi làm cầu nối." ​Sự khinh miệt một lần nữa lại xuất hiện. Cô đã quá quen với điều đó, nhưng nó vẫn nhói đau. ​"Tôi hiểu. Tôi sẽ không làm anh thất vọng," cô nói, sự kiên định trở lại trong giọng nói. ​Sáng hôm sau, Minh Châu nhận được một cú điện thoại từ bệnh viện. Cha cô đã tỉnh lại sau cơn phẫu thuật quan trọng. ​"Bác sĩ nói tình hình đã ổn định. Chi phí phẫu thuật và viện phí đã được thanh toán toàn bộ," giọng cô em gái run rẩy qua điện thoại. "Ai đã làm việc này vậy, chị Minh Châu?" ​Minh Châu cảm thấy cổ họng nghẹn lại. Cô biết, đó là Giang Thần. ​"Chị... Chị đã tìm được một nhà đầu tư lớn. Họ muốn giữ kín danh tính để tránh sự chú ý," Minh Châu nói dối, lời nói nghe thật giả tạo. Cô không thể nói cho em gái biết sự thật về cuộc hôn nhân hợp đồng. ​Giang Thần đang đứng ở cửa phòng khách, tay cầm tách cà phê, im lặng lắng nghe. Đôi mắt anh ta không hề có vẻ thương hại hay đồng cảm, chỉ có sự tính toán. ​"Tôi đã thanh toán nợ cho cô, nhưng tôi không thể trả tiền cho tình yêu gia đình," anh ta nói sau khi cô dập máy. "Đừng quên lý do cô ở đây. Trò chơi này không dành cho cảm xúc." ​Minh Châu nhìn thẳng vào mắt anh ta. "Tôi chưa bao giờ quên. 20 tỷ đồng này, tôi sẽ không dùng một đồng nào cho bản thân. Tôi sẽ dùng nó để đảm bảo tương lai cho cha và em gái tôi sau khi tôi hoàn thành hợp đồng và rời đi." ​Giang Thần gật đầu, có vẻ hài lòng với sự lạnh lùng chuyên nghiệp của cô. ​"Tốt. Vậy thì chúng ta bắt đầu vai diễn mới, Phu nhân Giang Thần. Chuẩn bị đi, lát nữa stylist và chuyên gia trang điểm sẽ đến. Cô phải hoàn hảo trước khi bước ra khỏi cổng này." ​Minh Châu biết cô không còn đường lui. Cô là diễn viên chính trong vở kịch hôn nhân trị giá 20 tỷ đồng này. Cô sẽ diễn, và cô sẽ nhận thù lao của mình. Nhưng cô cũng tự hứa, sau một năm, cô sẽ rời khỏi cuộc đời anh ta, mang theo sự tự do và lòng tự trọng của chính mình.
Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD