Thấy chị gái vừa bước xuống khỏi xe còn chưa khuất bóng Từ Anh đã vội từ ghế sau bò lên ghế trước ngồi. Từ Anh mặc váy ngắn lại cố ý đưa mông về phía anh rể để lộ cả quần lót ra bên ngoài. Cô không biết anh rể có nhìn thấy hay không nhưng vẫn loay hoay một lúc mới ngồi xuống ghế:
- Vẫn là ngồi ghế trước thoải mái.
Nghiêm Cẩn Phong lái xe mắt vẫn luôn nhìn phía trước nhắc nhở cô em vợ một câu:
- Mau cài dây an toàn vào.
Từ Anh như cố ý ưỡn bộ ngực căng to lên phụng phịu:
- Em không thích, cài dây an toàn ngực rất khó chịu.
Đôi mắt đang chăm chú lái xe khẽ liếc đôi ngực bên cạnh nhưng rất nhanh đã quay đi. Nghiêm Cẩn Phong thở dài, anh không có cách nào đối với cô em vợ này. Đột nhiên bên tay phải có thứ mềm như bông tựa vào giọng nói cô em vợ đã gần bên tai:
- Cavat của anh bị lệch này, em chỉnh giúp anh.
Nghiêm Cẩn Phong ý thức được thứ mềm như bông kia là ngực cô em vợ, chưa kịp lên tiếng bảo cô ngồi im đã thấy cô tì hẳn cả đồi ngực lên tay anh. Bàn tay nhỏ nhắn đưa ra chỉnh lại cavat giúp anh. Nghiêm Cẩn Phong không biết cavat của mình có thật sự bị lệch hay không, chỉ một thoáng cô em vợ chỉnh xong liền lập tức rời đi ngồi lại ghế bên cạnh.
Đôi tay trên vô lăng khẽ nắm chặt, anh có thể cảm nhận được hai ngực em vợ thật to. Nó khác hẳn với bộ ngực nhỏ nhắn của vợ anh “Vú kia bóp trên tay hẳn sẽ rất mềm đi!” Nghiêm Cẩn Phong nhíu mày một cái tự phỉ nhổ suy nghĩ vớ vẩn hết sức cầm thú của bản thân.
Đến trước cổng trường xe chưa kịp dừng hẳn đã thấy em vợ bên cạnh nhổm sang thơm một cái thật kêu trên má anh. Nghiêm Cẩn Phong chưa kịp phản ứng đã thấy em vợ ngây thơ nói:
- Cảm ơn anh rể đã đưa em đến trường, hôm qua em có xem một bộ phim. Họ nói thơm má cũng là một hình thức cảm ơn. Em vào học đây.
Nhìn bóng em vợ khuất dần Nghiêm Cẩn Phong mới lắc đầu cho xe chạy đi:
- Đúng là trẻ con, trong phim nói gì cũng tin.
Từ Anh vào đến lớp liền đi đến chỗ cô bạn thân mới quen giữ sẵn cho để cặp trên bàn liền nằm lên thở dài. Ngọc Ánh đang gặm bánh bao quay sang hỏi:
- Mới sáng ra đã không có tinh thần như vậy?
Từ Anh chỉ vào mặt mình:
- Nhìn mặt mình xem có viết rõ bốn chữ “dục cầu bất mãn” hay không?
Ngọc Ánh phì cười:
- Cậu vẫn chưa ngủ đủ à?
Từ Ánh nhắm mắt lại không muốn trả lời, cô là thiếu thao chứ không phải thiếu ngủ. Hừ ngực cô vẫn còn đang lưu giữ cảm nhận cơ bắp trên cánh tay anh rể, CMN thật là cứng mà chỉ chạm một chút cũng làm huyệt cô muốn chảy nước.
Đầu tháng công việc kế toán thường rất bận, những ngày này chị gái sẽ tăng ca. Bữa tối chị gái đã chuẩn bị sẵn Từ Anh chỉ cần đem hâm nóng lại. Cô thích không gian này, bữa tối chỉ có cô và anh rể cảm giác như họ mới là một đôi thật sự. Từ Anh nhìn anh rể bên cạnh hỏi:
- Anh rể, lát nữa anh có bận hay không?
- Cũng không bận gì, em có chuyện gì sao?
Từ Anh hí hửng:
- Bạn em có giới thiệu cho một bộ phim kinh dị, xem một mình có chút sợ muốn rủ anh rể xem cùng.
Nghiêm Cẩn Phong rất nhanh đã đồng ý, cũng lâu rồi anh không xem phim vợ lại chưa về, có thể vừa xem phim vừa đợi vợ.
Từ Anh nhanh chóng rửa bát rồi đem theo hoa quả cùng đồ ăn vặt ra phòng khách bắt đầu dùng điều khiển tìm phim. Khi tiếng nhạc u ám vang lên Từ Anh từ ghế sofa đứng dạy tắt đèn phòng khách:
- Xem phim kinh dị phải tắt đèn mới kích thích.
Nghiêm Cẩn Phong cũng mặc kệ chiều theo em vợ mà không ý kiến, với anh bật đèn hay không cũng như nhau.
Từ Anh ngồi bên cạnh anh rể mắt dán trên màn hình miệng thì nhai snack kêu rộp rộp. Thật ra xem phim kinh dị chỉ là lấy cớ, mục đích của cô là tìm cơ hội bên cạnh anh rể. Những đoạn cao trào có thể ôm lấy thân hình cứng rắn của anh.
Từ Anh đưa gói snack đến trước mặt Nghiêm Cẩn Phong:
- Anh rể, muốn ăn một miếng hay không?
- Không cần..
Chưa dứt lời đã cảm giác bị nhét một miếng vào trong miệng, đầu lưỡi còn chạm đến đầu ngón tay mềm mại của cô em vợ. Anh nghe thấy giọng lanh lảnh của em vợ rất gần bên tai:
- Anh rể, có phải rất ngon không?
Nghiêm Cẩn Phong bắt đầu nhai, từ lâu anh đã không còn ăn thứ đồ này. Mùi vị có chút cay. Dựa vào chút ánh sách từ màn hình ti vi Nghiêm Cẩn Phong có thể thấy cô em vợ đang đưa mấy đầu ngón tay lên miệng mút, miệng lẩm bẩm:
- Mới ăn một chút đã hết mất rồi.
Hầu kết Nghiêm Cẩn Phong chuyển động lên xuống, không biết rằng đang nuốt xuống đồ ăn trong miệng hay thèm muốn cái khác.
Từ Anh ném vỏ snack trên bàn lại nhổm mông chống tay trên bàn nước lục tìm món ăn vặt khác. Quần áo mùa hè vừa mỏng vừa ngắn, phòng khách lờ mờ tối mà Nghiêm Cẩn Phong vẫn có thể nhìn rõ viền quần lót in ra trên mông đan vểnh lên của em vợ.
Bỗng nhiên trên ti vi có một con ma nhảy lên, tiếng nhạc cũng bắt đầu thay đổi to lên. Từ Anh giật bắn mình hét lên ngửa người ra phía sau trực tiếp ngồi lên đùi rắn chắc của anh rể.