Cả hai vương quốc của Trăng Sầu Sầu đều bị sốc bởi mệnh lệnh đầu tiên của Aros. Đổi tên? Tại sao họ cần một cái tên mới? Các vương quốc này đã tiếp tục sử dụng tên của họ trong hàng ngàn năm, và vị vua mới này của họ đã quyết định thực hiện một mệnh lệnh yêu cầu họ mất danh tính của mình và tái tạo một tên mới. Thành quả tích lũy nhiều năm đứng tên họ đã bị cuốn trôi, chỉ còn lại một tờ giấy trắng.
Người ta cảm thấy ý tưởng này quá táo bạo đối với Aros, nhưng nó đã lan rộng khắp vương quốc và không còn đường quay trở lại.
Araya tỉnh dậy sau khi lệnh được thực hiện mà không nhận ra rằng mình phải có một cái tên mới. Anh ấy không quan tâm, thay vào đó là cảm giác thú vị khi được đặt một cái tên mới. Anh ta quay lại nhìn Aros. "Tên mới?"
Aros ngước nhìn Araya và để cuốn sách đang đọc trên đầu giường. "Để chúng ta có thể bắt đầu lại, chẳng phải là tốt sao?" Aros mỉm cười và không còn hoàn toàn sợ hãi Alaya nữa.
"Vậy tôi nên đặt tên là gì?" Araya hỏi, vừa ngáp vừa nhìn Aros.
Aros cũng ngáp. "Bạn muốn ai đó gọi bạn là gì?"
"Tôi không biết... Tôi không nhớ cái tên mà tôi nên có." Phần cuối của câu nói của ông mơ hồ đến nỗi Aros nghĩ rằng ông đã nghe thấy điều gì đó. Araya không quan tâm tên mình là gì, nhưng có vẻ như anh ta đang cố nhớ lại một cái tên cũ.
"Vậy hãy hỏi những người khác, họ nghĩ tên bạn nên là gì."
Araya gật đầu và cả hai rời khỏi nhà để hỏi thăm xung quanh.
Người ta nhìn thấy những con quỷ và thiên thần xếp hàng để đổi tên và tước hiệu của chúng với những biểu hiện đáng sợ trên khuôn mặt. Họ không thể tin rằng họ phải làm những việc như vậy, và việc ở bên những sinh vật mà họ ghét hàng ngàn năm qua chẳng làm cho điều gì tốt đẹp hơn. Họ không hiểu tại sao Aros lại làm những việc như vậy, nhưng vì đó là mệnh lệnh của ông ta nên họ phải tuân theo.
Họ chọn một cái tên phù hợp nhất với danh tính và tính cách của họ, đôi khi hai người sẽ có cùng một tên, đôi khi một thiên thần và một con quỷ sẽ có cùng một họ. Họ có thể chọn tên mình muốn, điều này khiến nhiều người ngạc nhiên khi biết rằng họ có sở thích giống nhau về một cái tên. Những con quỷ không thể chiến đấu với một thiên thần cùng họ với chúng, những thiên thần cảm thấy có một mối quan hệ mạnh mẽ với con quỷ đó.
Vì cùng chung tính cách nên họ có thể sống yên ổn, không phân biệt ngoại hình, xuất thân. Vâng, một số thiên thần vẫn nghĩ rằng ý tưởng này là vô lý, và một số quỷ dữ không tin rằng họ thực sự hòa hợp với nhau, nhưng đó là sự thật. Các mệnh lệnh không phải lúc nào cũng kết thúc theo cách mọi thứ nên làm, nhưng điều đó không có nghĩa là đó là một ý tưởng tồi.
Sau khi nghe cuộc trò chuyện giữa quỷ dữ và thiên thần, Araya mở to mắt và bằng cách nào đó, anh cảm thấy mọi thứ dường như đang diễn ra đúng chỗ. Anh nhìn vào Aros và cảm thấy ghen tị khi người đàn ông này có thể kết nối hai bên bằng một đơn đặt hàng.
Aros không biết những gì đang diễn ra trong đầu của Araya, và điều anh muốn làm là hỏi người bạn của mình rằng tên mới của Araya nên là gì. Tất nhiên, người đầu tiên anh tìm kiếm chính là em trai mình.
Nhà kính đã bị hỏng, nhưng Zaganon vẫn có thể làm cho mọi thứ hoạt động. Ông tiếp tục trồng và đào thảo dược thần kỳ.
"Anh ơi!" Aros hét lên. "Tôi cần bạn giúp đỡ!"
Zaganon ngẩng đầu nhìn Aros. "Cái gì thế này?"
Aros đẩy Araya về phía Zaganon và nói. "Hãy giúp tôi đặt một cái tên mới cho Araya."
Zaganon nhìn Araya và nhíu mày. "Dù tôi nghĩ thế nào, anh ta cũng giống như một người Araya."
Aros thở dài nhưng vẫn cảm ơn Zaganon. Ông hỏi Zaganon có làm việc một mình không, nhưng Zaganon nói rằng Tarong đến giúp ông vì người đàn ông này cũng cần một số loại thảo dược thần kỳ.
"Giờ ông ấy đang ở đâu?" Aros nhìn quanh không thấy bóng người huấn luyện.
"Ông ấy đang pha cà phê Dragon Break và muốn tôi nếm thử nó."
Araya nhướng mày và nói: "Đây là một loại cà phê tuyệt vời!"
Zaganon nhìn Araya và hỏi. "Bạn có biết đó là gì không?"
Araya gật đầu. "Tôi thích cà phê."
Đây là lần đầu tiên Aros nghe Araya nói những điều mình thích. Họ cứ nghĩ việc anh thích làm nhất là đi ngủ, nhưng nghe anh nói thích cà phê khiến trái tim họ tan chảy.
Alaya cười và nói: "Tôi thích thêm kem và đường, nhưng không thích nhiều thứ khác, nó sẽ không phải là cà phê nữa. Thay vào đó, nó sẽ là kem với cà phê".
Aros và Zaganon nhìn nhau và cười thích thú, còn Araya thì dễ thương quá! Đối với một người có ít hơn ba biểu hiện mỗi ngày, nhìn thấy anh ta mỉm cười sẽ khiến tim họ thót tim một nhịp.
Aros và Araya rời khỏi nhà kính sau khi nhìn thấy Tarong cầm hai tách cà phê. Tất nhiên, chúng dành cho anh ta và Zaganon.
Sau đó, họ đến thăm Bellis, người bây giờ đã đổi tên thành Shalerni, không có gì đáng ngạc nhiên về tính cách của anh ta. Họ trò chuyện tại một nhà hàng gần đó và ăn uống thỏa thích.
"Tên mới của Araya?" Bailey, chính xác hơn là Shaleni ăn ngấu nghiến thức ăn của họ. "Chọn gì cũng được. Thế còn Lan Mao thì sao?"
Araya lắc đầu. Chỉ nghe những lời của Shaleni thôi đã khiến anh ta muốn ói ra. Anh dùng Hanyu để biểu thị sự lười biếng và cuối cùng quyết định trở thành một con mèo. Anh ta nên tự quyết định, thay vì để con quỷ liều lĩnh này đặt tên cho anh ta. "Cái tên rất quan trọng."
Aros gật đầu bên cạnh. "Vâng, cái tên tạo nên toàn bộ hình ảnh của chúng tôi."
Shahrenin nhún vai. "Tại sao bạn không hỏi Zulta rằng anh ta nên đặt tên gì, và anh ấy đã rất muốn gặp anh ấy." Ông chỉ vào Araya những lời cuối cùng.
Nếu Araya không cảm ơn Shaleni vì sự giúp đỡ của anh ta, anh ta đã có thể cắm mặt vào hố lửa. "Tôi vẫn muốn cảm ơn." Anh ta đứng dậy và kéo Araya ra khỏi nhà hàng.
"Không có chi đâu!" Shaleni trả lời trước khi hai người kịp rời khỏi phòng. Sau đó, anh bắt đầu lấy tay che mặt và hét lên.
Cả hai tiếp tục tìm kiếm người có thể đặt tên tốt cho Araya. Nhiều người thấy họ đi ra đi vào một số nơi, tìm kiếm một ai đó, có lẽ để Araya quyết định cái tên mà anh ta muốn.
Một số quỷ dữ và thiên thần đang nói chuyện với nhau với một chút xấu hổ. Nhưng đôi mắt của họ cho thấy họ thực sự tin rằng họ có thể trở thành bạn bè.
Aros kéo Araya đến chuồng ngựa, khá gần nơi họ xây nhà. Họ đến tìm Zulta, và anh ta đang quyết định xem anh ta muốn con ngựa nào.
"Zuta!" Aros, người gọi ra đây. "Bạn có phiền giúp chúng tôi không?"
Zulta dừng lại nhìn những con ngựa và quay lại chào đón hai con ngựa. "Chúng ta sẽ giết Dayan ngay bây giờ?" Ông nói.
"Cái gì?" Aros nhướng lông mày, ngạc nhiên trước những lời nói của Zulta. "Không, chúng tôi ở đây để nhờ anh giúp đỡ. Chúng tôi cần một cái tên mới cho Araya."
Zulta ngân nga, bảo họ ngồi trên ghế đẩu gần đó. "Chẳng phải mệnh lệnh nói rằng một số người liên quan đến cái tên này tự quyết định hay sao?"
"Vâng, nhưng Araya không chắc mình muốn cái tên gì." Aros gãi đầu cười.
"Tôi nghĩ người duy nhất có thể đặt tên cho Araya là chính Araya." Zulta xoa đầu Araya và quay về phía con ngựa một lần nữa. "Cậu ấy nên biết chính xác mình thực sự là ai. Tôi chỉ ở đây để ủng hộ cậu ấy".
"Nhưng tôi không biết mình nên là ai", Araya lẩm bẩm. Ông lặng lẽ nói những lời đó, và cả Zulta và Aros đều không thể nghe thấy. Araya nhưng môi dưới của mình, nắm chặt tay và nói. "Tôi thích tên của mình và tôi không muốn thay đổi nó." Mắt anh bắt đầu mờ đi, anh cố kìm nước mắt. Nhưng có một giọt chảy xuống má.
Aros muốn hỏi có chuyện gì. Ông định đặt tay lên vai Araya, nhưng Araya đẩy cánh tay ra và bỏ chạy.
Zulta muốn đuổi theo anh ta, nhưng cảm thấy không nên. Aros nhìn chằm chằm vào cánh tay, không thể đoán được chuyện gì vừa xảy ra. Sáng nay Araya vẫn ổn, sao đột nhiên lại như thế này. Anh ta quay đầu về phía Zulta và hỏi. "Anh đã làm gì chưa?"
Zulta lắc đầu. "Tôi rất lo lắng, anh ấy trông có vẻ bị thương." Ông nghiến răng, cắn chặt gấu áo choàng. "Tại sao ông ấy lại phản ứng như vậy?" Ông nói với giọng run rẩy.
"Tôi không biết." Aros thực sự không biết. Araya vẫn còn là một bí ẩn đối với ông, và thật ngạc nhiên khi thấy ông xúc động. "Tôi sẽ đi tìm anh ta. Cô cứ ở đây đi." Aros chạy ra tìm Araya, cố gắng hiểu tại sao anh bỗng nhiên khóc.
Dayan đang cầm một cái cốc chứa một thứ màu đen có mùi lạ. Ông ngồi xuống ghế và bắt đầu đọc báo. Khi nhấm nháp một thứ gì đó trong cốc, anh ta cau mày và có những biểu hiện kỳ lạ. "Thứ này thật kinh tởm." Anh ta tiếp tục uống.
Khi đang lướt qua các tờ báo, Dayan nghe thấy tiếng bước chân thoăn thoắt từ bên ngoài. Ông đặt tờ báo xuống và mở cửa.
Araya nhảy từ dưới đất về phía ngực của Dayan và đập đầu vào cằm của đối thủ. Araya chúi đầu vào cổ Dayan, cắn môi và không nói nên lời.
Dayan gần như mất thăng bằng sau cú va chạm, nhưng may mắn là cậu bé được sinh ra để chịu được một cú va chạm như vậy. "Bạn có thể quyết định khi nào bạn sẵn sàng."
"Tôi không muốn đổi tên," Araya thì thầm trả lời.
"Chỉ còn vài tháng nữa, và sau đó bạn có thể lấy lại tên tuổi của mình." Dayan xoa lưng Araya, cố gắng xoa dịu sự căng thẳng của anh. "Con còn muốn ngủ không?"
Araya gật đầu và nhảy xuống khỏi Dayan.
Sau khi Araya đi ngủ, Aros đến. Dayan vẫn đọc báo trong khi ngân nga những bài hát ru cho Alaya ngủ thiếp đi.
"Bây giờ anh ấy có khỏe không?" Aros đi về phía Araya và vẫn chưa hết bàng hoàng vì nhìn thấy tiếng gọi của đối phương.
Dayan thở dài, quay sang Aros. "Tôi đề nghị tạm thời đặt tên cho cậu ấy là Seven"
"Bảy?"
"Phải, đổi của tôi lấy của David."
"Không phải Bavid sao?"
Đạt nhướng mày, đứng dậy. "Aros, anh có muốn biết tôi muốn gì ở anh không?"
Aros sững người. Anh ta nhớ rằng anh ta đã có một thỏa thuận với Dayan, nhưng anh ta chưa bao giờ nghe anh ta nói những gì anh ta muốn. Đã một năm trôi qua, nhưng Dayan từ chối nói với Aros những gì anh muốn từ anh. Nhưng Aros biết rằng bất cứ điều gì Dayan muốn, anh ta có thể cho đi ngay bây giờ. Ông chúm môi, sẵn sàng lắng nghe yêu cầu của Dayan.
Dayan đưa Aros ra khỏi nhà và nhìn vào vương quốc thay đổi mà họ đã xây dựng lại. Họ vẫn đang đổi tên vương quốc của mình và có thể mất vài ngày để mọi người chấp nhận.
Bầu trời tối dần, những đám mây đen lơ lửng trên bầu trời với tốc độ tuyệt đẹp. Những con chim, con thú rừng chạy đùa trên mặt đất, ánh mắt mong chờ một tương lai tươi sáng.
Dayan đưa Aros đến một nơi mà hắn quen thuộc nhất. Căn lều cũ mà họ dựng lên từ thời trẻ giờ đã đổ, cái cây mà Aros bẻ và rơi xuống hố cũng đã bị cháy rụi. Ký ức thời trẻ của ông và Zaganon lóe lên trong Aros, khi ông quay đầu về phía người đàn ông mặc đồ ba mảnh màu trắng.
"Đây là nơi chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên". Dayan nhìn chằm chằm vào cái lỗ, như hàng trăm năm trước. "Một cậu bé tóc bạc nói rằng cậu ấy sẽ đến với anh."
Ký ức của Aros về cậu bé vụt sáng, và giờ cậu ta có thể nhớ ra cậu ta là ai. "Araya-"
"Tôi muốn anh giết anh ta."