Chương 2: Tai nạn xe cộ không bình thường

1825 Words
Mọi người trong nhà Hạ đều kinh ngạc, Hạ Mộng Dao không phát sốt chứ? Có nghĩa là nếu Trần Phong không vào nhà thờ ông bà, cô cũng sẽ không? “Hạ Mộng Dao, cô vì một người ngoài phản bội nhà họ Hạ? Sắc mặt Hạ Hạo có chút u ám, anh ta không nghĩ tới Hạ Mộng Dao sẽ vì Trần Phong mà nói những lời như vậy. Lễ cúng tổ tiên có thể là một trong những hoạt động quan trọng nhất của nhà họ Hạ, mỗi khi cúng bái tổ tiên tất cả người nhà họ Hạ đều phải có mặt, đây là quy tắc bắt buộc! Đối với con cháu nhà họ Hạ, không thờ cúng tổ tiên là bất hiếu! Nếu hôm nay Hạ Mộng Dao thật sự không vào nhà thờ ông bà, theo tính cách của Hạ Vân Thành rất có thể Hạ Mộng Dao sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Hạ! Vì vậy tính chất của sự việc này rất nghiêm trọng. “Mộng Dao đi vào đi, anh họ nói không sai. Bên trong là tổ tiên của nhà họ Hạ của mọi người, anh mang họ Trần đúng là không thích hợp.” Trần Phong đứng lên nói lần nữa. Anh biết giữa Hạ Mộng Dao và Hạ Hạo phải có một người nhường nhịn, nếu không cả hai sẽ bị xử phạt. Nhưng không thể nghi ngờ, Hạ Mộng Dao sẽ bị trừng phạt nặng hơn. Đương nhiên Trần Phong không muốn Hạ Mộng Dao vì mình mà bị đuổi khỏi nhà họ Hạ, lúc này anh chỉ có thể đứng ra chịu thiệt thòi. Cho dù là mất mặt, dù bị mọi người khinh thường, Trần Phong vẫn bằng lòng. Vì Hạ Mộng Dao, anh có thể buông bỏ tất cả danh dự của mình. “Trần Phong…” Đôi mắt đẹp của Hạ Mộng Dao đỏ hoe, đương nhiên cô biết Trần Phong thỏa hiệp là vì ai. Nhưng chuyện này cứ như vậy, cô càng không cam lòng và càng cảm thấy có lỗi với Trần Phong. “Được rồi anh đi giao đồ ăn, tối sẽ về sớm một chút.” Trần Phong giả vờ thoải mái, nói xong vội xoay người rời đi không quay đầu lại. Mặc dù bị Hạ Hạo sỉ nhục rất nặng nhưng giờ phút này, tâm tình của Trần Phong bình tĩnh đến lạ thường. Ngược lại còn có chút vui mừng, bởi vì vừa rồi Hạ Mộng Dao có nói một câu “Anh ấy vào thì tôi vào!” Ba năm qua đây là lần đầu tiên Hạ Mộng Dao đứng về phía anh, lần đầu tiên kiên quyết với lựa chọn của mình. Có những lời này, Trần Phong cảm thấy tất cả những uất ức mà anh phải chịu đều đáng giá! ... Sau khi giao đồ ăn xong, Trần Phong trở về nhà và bắt đầu nấu cơm. Kỹ năng nấu ăn của anh rất tốt, ba năm trước sau khi được Hạ Vệ Quốc thu nhận và giúp đỡ. Chính vì tài nấu nướng của anh đã được Hạ Vệ Quốc công nhận. Theo lời của Hạ Vệ Quốc, một người đàn ông biết nấu ăn đều là người đàn ông tốt. Khi đó Hạ Mộng Dao đối với anh cũng có ấn tượng tốt, dưới sự giúp đỡ của Hạ Vệ Quốc, anh thường xuyên qua lại rồi trở thành con rể ở rể nhà họ Hạ. Tuy nhiên sau khi kết hôn, nhiều mâu thuẫn dần nổ ra. Hạ Vệ Quốc không được nhà họ Hạ coi trọng, công việc kinh doanh của gia đình ngày càng sa sút. Trần Phong không có tài kinh doanh cũng không giúp được Hạ Vệ Quốc, chỉ có thể kiếm sống bằng nghề giao đồ ăn. Cuộc sống trong nhà ngày càng khó khăn, mẹ vợ Lâm Lan ngày càng bất mãn với Trần Phong. Bà ta thường mắng Trần Phong là đồ vô dụng và cảm thấy Trần Phong không xứng với Hạ Mộng Dao. Nếu không có Trần Phong, với vẻ đẹp của Hạ Mộng Dao nhất định sẽ được gả vào một gia đình giàu có và gia đình sẽ không như bây giờ. Trần Phong cũng không thể bác bỏ điều này, anh là một đứa con ngoài giá thú. Đòi tiền cũng không có tiền, không có trình độ học vấn. Đúng là không thể so với Hạ Mộng Dao tốt nghiệp từ một trường đại học danh tiếng và là hoa khôi của trường trong bốn năm học. Điều duy nhất anh có thể cho Hạ Mộng Dao là một trái tim chân thành. Nhưng trên đời này, thật lòng thường là thứ kém giá trị nhất. Sau khi đem thức ăn đã làm xong bưng lên bàn, Trần Phong có chút khó hiểu. Bình thường lẽ ra vợ chồng Hạ Vệ Quốc đã về sớm, sao hôm nay lại trễ như vậy? Lúc này điện thoại vang lên. “Trần Phong, hu hu cha tôi... Cha tôi bị xe đụng...” Sắc mặt Trần Phong biến sắc, trong điện thoại là giọng nói của Hạ Mộng Dao nhưng tin tức truyền ra lại khiến Trần Phong không thể tin được. Cha vợ bị tai nạn xe? “Mộng Dao em đừng lo lắng, anh sẽ đến bệnh viện ngay.” Trần Phong vội vàng an ủi cô một câu, sau đó cúp điện thoại đi xe điện đến bệnh viện. Khi đến bệnh viện, Trần Phong phát hiện Hạ Mộng Dao đang ngồi trên băng ghế khóc không ngừng. Mẹ vợ Lâm Lan đang lo lắng đi lại trước cửa phòng cấp cứu. “Mộng Dao, xảy ra chuyện gì?” Trần Phong chạy đến chỗ Hạ Mộng Dao và nôn nóng hỏi. Cha! Hạ Mộng Dao còn chưa lên tiếng, Lâm Lan đã tiến tới và tát mạnh vào mặt Trần Phong. Mặt của Trần Phong đột nhiên cảm thấy đau rát. “Cậu còn dám hỏi chuyện gì xảy ra?” Lâm Lan rất tức giận: “Đồ rác rưởi, chiều nay cậu đã làm cái gì? Tại sao không đón ông Hạ?” Trần Phong ngớ người, bình thường sau khi Hạ Vệ Quốc tan làm anh đều làm tài xế cho Hạ Vệ Quốc, đón Hạ Vệ Quốc về nhà. Bởi vì chân của Hạ Vệ Quốc đã bị thương trước đó, lái xe không nhanh nhẹn được. Nhưng hôm nay Hạ Vệ Quốc đến nhà thờ ông bà của nhà họ Hạ, cúng tổ tiên xong cũng không có gọi anh. Trần Phong còn tưởng hôm nay Hạ Vệ Quốc sẽ không về, vì vậy anh quên đón ông ấy. “Mẹ con xin lỗi.” Trần Phong áy náy nói, Hạ Vệ Quốc xảy ra chuyện đúng là có lỗi của anh. “Xin lỗi có tác dụng không? Đồ phế vật, cậu ở nhà họ Hạ của tôi ba năm, không làm được việc gì ra hồn!” Cảm xúc của Lâm Lan sụp đổ, cuồng loạn nói: “Nếu như lần này xảy ra chuyện gì với ông Hạ, cậu phải ly hôn với con gái tôi ngay và cút khỏi nhà họ Hạ!” Giọng nói của Lâm Lan rất sắc bén, thu hút rất nhiều người đến xem. Nhưng bây giờ Trần Phong không thể quan tâm đến việc mất thể diện, Hạ Vệ Quốc không chỉ là cha vợ của anh mà còn là ân nhân cứu mạng anh. Trần Phong sẽ không bao giờ cho phép Hạ Vệ Quốc xảy ra chuyện. “Ai là người nhà của bệnh nhân?” Lúc này một bác sĩ mặc áo blouse trắng đi tới. “Là tôi là tôi.” Lâm Lan cùng Hạ Mộng Dao vội vàng chạy tới. “Nội tạng của bệnh nhân chảy rất nhiều máu, tình trạng rất nghiêm trọng cần phẫu thuật ngay lập tức.” Vị bác sĩ trung niên nghiêm túc nói. Nghe vậy hai mắt Lâm Lan tối sầm, suýt chút nữa ngất đi. Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Mộng Dao cũng rất nhợt nhạt như bị sét đánh. “Bác sĩ xin hãy nhanh chóng sắp xếp ca phẫu thuật, bất kể giá cả là bao nhiêu chúng tôi đều có thể đồng ý.” Trần Phong trầm giọng nói. “Được ký tên trước, ký xong đi đóng chi phí phẫu thuật.” Vị bác sĩ trung niên lấy ra một bản thỏa thuận miễn trách nhiệm pháp lý, Trần Phong ký tên của mình lên đó. Nhưng khi nhìn thấy các khoản phí cần phải trả trong danh sách phẫu thuật, đồng tử của Trần Phong đột nhiên siết chặt lại. Năm triệu nhân dân tệ! Đây là một con số khổng lồ! Chỉ là giải phẫu mà thôi, sao lại cần tới năm triệu nhân dân tệ? Trần Phong cảm thấy có gì đó không đúng, với tình hình kinh tế của Hạ Vệ Quốc lấy ra năm trăm nghìn nhân dân tệ đã khó, chứ đừng nói đến năm triệu nhân dân tệ. Có phải là lỗi đánh máy? Trần Phong đến chỗ đóng tiền với một tâm lý mong muốn gặp may. Nhưng ngay lập tức nhân viên thu lệ phí nói với anh không có sai. Chính là năm triệu nhân dân tệ! Trái tim Trần Phong trầm xuống, làm người giao đồ ăn bên ngoài bù đầu thì một tháng chỉ kiếm được 6.000 nhân dân tệ, làm sao có thể lấy ra 5 triệu nhân dân tệ bây giờ. Tình trạng của Hạ Vệ Quốc rất nghiêm trọng và cũng không kịp để chuyển đến bệnh viện khác. Nên đi đâu gom góp đủ năm triệu nhân dân tệ? Hỏi mượn ai đó, ai sẽ cho anh mượn? Tâm trạng Trần Phong rất phiền não, chưa bao giờ anh cảm thấy tiền lại quan trọng đến thế. “Cậu chủ…” Đúng lúc này phía sau truyền đến một giọng nói quen thuộc. Trần Phong quay lại và nhìn thấy Trần Trung đang nhìn anh với một nụ cười. Ngay lập tức Trần Phong phản ứng rất nhanh. “Chú làm?” Trần Phong tức giận nắm chặt tay, lúc này nếu anh không nghĩ tới Trần Trung làm thì anh chính là một tên ngốc. Xảy ra tai nạn xe cộ bất ngờ, chi phí phẫu thuật năm triệu nhân dân tệ cao ngất trời... Mỗi một bước đều được tính toán rất cẩn thận. Lý do là để anh trở về nhà họ Trần! Trần Trung lắc đầu, cười nói: “Cậu chủ, cậu đang nói gì vậy tôi nghe không hiểu...” “Bốp.” Trần Trung còn chưa nói xong, Trần Phong đã đấm mạnh vào sống mũi của ông ta và máu tươi chảy ra.
Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD