Bình minh đến, tiếng chim ríu rít bình yên bao quanh nơi ở của chúng trong tiếng nhạc êm đềm. Bầu trời là một màu xanh hoàn hảo, mặt nước soi sáng mặt trời mọc. Những con đường ở Snowdrop được trải một màu vàng tuyệt đẹp, tô điểm cho một cảm giác bình yên khác.
Tiếng hát của những thiên thần sáu cánh kéo dài suốt đêm cho đến khi bình minh ló dạng. Cherubin tiếp tục bay vòng quanh vương quốc và đảm bảo mọi thứ diễn ra suôn sẻ.
Một người trong túp lều tỉnh dậy sau khi ngã từ trên giường xuống sàn nhà. Đầu anh ta đập vào đầu giường, kính và đèn rơi vào người anh ta. Aros lẩm bẩm, đứng dậy, dùng tay phải xoa lên cái đầu đau đớn. Aros ngạc nhiên khi thấy mình trở về nhà, nhưng anh tin rằng Zulta có liên quan đến việc Dayan đưa anh trở về.
Ông nhìn chằm chằm vào giường và thấy anh trai mình vẫn đang ngủ say. Đôi mắt đỏ hoe mờ đi vì thức dậy, mái tóc rối bù, vài sợi tóc dựng đứng. Nội y của anh không được phối hợp, ve áo hở cho mọi người nhìn thấy. Hắn có một mặt dây chuyền giọt nước trên ngực, được Dayan tặng cho họ.
Aroth nheo mắt, ngồi vào vị trí hoa sen để luyện tập. Anh nhắm mắt lại và cảm nhận được nguồn năng lượng dương hào phóng xung quanh. Anh lưu thông khí 5 lần để chúng chữa lành, làm mới cái tôi cũ của mình.
Trên giường, Zaganon cảm thấy lòng mình đang rung động. Anh ta ho ra máu, tỉnh dậy và nhìn chằm chằm xem anh trai mình đang ở đâu. Ông nhìn xuống móng vuốt của mình và thút thít.
Aros thay quần áo, đưa Zaganon ra khỏi nhà và đóng gói mọi thứ họ cần cho chuyến thám hiểm dài ngày. Đối với hai người đàn ông sống nhiều năm ở một nơi, khu vực thấp hơn là một nơi không ai biết. Họ quá nghèo để đi du lịch, nhưng điều đó không bao giờ ngăn cản họ đi thật xa, thật xa để tìm kiếm thức ăn.
"Sẵn sàng chưa anh?" Aros ôm Zaganon trong vòng tay và đặt đồ đạc của họ trong một vòng thứ hai. Đó là món quà mà ông nhận được từ Araya khi ông mới đến đây. "Chúng tôi sẽ dành nhiều tháng, thậm chí một năm trong lãnh địa của con người."
"Vâng, nhưng đừng lo, họ có thức ăn tuyệt vời!" Một âm thanh quen thuộc và lạ lẫm vang lên từ phía trước.
Aros ngẩng đầu lên và thấy Zulta, Mudayun, Danaya và Araya đang tiến về phía họ với hình dạng người của họ. Araya, với tư cách là một hoàng tử, không có hình dạng của một thiên thần, thay vào đó, hình dạng thật của anh ta là một tia sáng. Muwunda, giống như một thiên thần nhỏ, khá thấp bé trong dáng người-như một đứa trẻ 5 tuổi mũm mĩm, má hồng. Danaya là một thiên thần sáu cánh, cô ấy là một người bình tĩnh và điềm tĩnh, và cả cuộc đời cô ấy xoay quanh việc thờ phượng Chúa của họ. Dáng người cao lớn, đôi mắt xanh tươi sáng của cô nhìn thẳng vào tâm hồn một người.
"Vương quốc sẽ trải qua một cuộc thanh trừng và chúng tôi dự định sẽ sử dụng thời gian này để tìm kiếm Dayan", Araya nói thẳng. Một tay ôm eo, tay kia cố định ve áo. "Tôi đã được cha tôi xác nhận. Chúng tôi có thể rời đi qua cánh cửa". Araya ra hiệu cho những người khác đi.
Aros đi theo, để đầu anh trai tựa vào ngực. Ông cảm thấy Zaganon đã trải qua một đêm khó khăn khi còn là một con rồng non, và giờ chúng phải di chuyển một quãng đường dài mà không được nghỉ ngơi. Aros nhìn vào những người khác và cảm thấy mình bị tẩy chay. Đúng là những người này là thiên thần, quen biết nhau từ lâu, nhưng anh chỉ là một người qua đường khác trong cuộc đời họ. Zulta có vẻ rất cởi mở, nhưng những người khác nhìn họ với ánh mắt không ủng hộ. Araya dường như không có nhiều cách thể hiện và Aros cho rằng mình không thiên vị như những người khác. Aros cảm thấy mình như một kẻ không thể đụng tới.
"Làm thế nào chúng ta có thể đi xuống tầng dưới?" Aros hỏi, cố gắng cho mọi người biết về sự tồn tại của mình. Họ đã đến được hòn đảo nổi thứ ba, nhưng Aros vẫn rất hoang mang.
Araya dừng lại và quay về phía Aros. “Gia đình tôi sử dụng mảng dịch chuyển để đi du lịch”, ông nói thẳng. "Mặc dù có thể chiếm rất nhiều thời gian, nhưng tôi vẫn nghĩ nó tốt hơn".
"Bao lâu rồi?" Aros giữ Zaganon chặt hơn.
"Tối đa là nửa tháng. Nhưng chúng tôi có thể đi sớm nhất là 10 ngày".
Aros cảm thấy mắt mình co giật. Ông không thích đứng, và quan trọng nhất, nó đi qua các mảng được thiết lập bởi các thiên thần. Aros vẫn còn một nỗi sợ hãi dai dẳng đối với Araya, và việc biết rằng anh ta sẽ ở rất gần anh ta trong mảng đó khiến anh ta muốn nôn ra máu.
Khi họ đến cung điện, Araya đưa họ đến cực tây. Ở đó có một cánh cửa gỗ khổng lồ được trang trí ngay trung tâm của một khu vườn xanh mát. Aros cảm thấy ấm áp khi xem cảnh tượng này. Cửa được trang trí bằng dây leo xanh và hoa, và đúng như dự đoán, nó lấp lánh ánh vàng.
"Chúng ta đi thôi." Araya đẩy cửa ra và cho mọi người xem những gì bên trong.
10 mảng khác nhau được vẽ trên tường, với những cuốn sách khác nhau được đặt phía trước. Những mảng này được vẽ bằng phấn màu khác nhau, thậm chí một số còn được làm bằng máu. Mảng có thể vẽ bằng bất cứ thứ gì, nhưng đôi khi cầm phấn trên tay luôn tốt.
Araya lấy cuốn sách ngoài cùng bên phải và bỏ nó vào túi ba chiều của mình. Ông lấy phấn ra và vẽ các mảng từ tường xuống sàn. "Các anh có chắc là sẵn sàng không?" Araya hỏi trước khi bật điện cho mảng.
Zulta cười toe toét, nhìn lại những người khác.
"Đi vào mảng để chúng ta có thể bắt đầu."
Khi mọi người bước vào, Araya đọc một câu thần chú làm cho Araya sáng lên. Anh nhắm mắt lại, cảnh tượng trước mắt đã thất bại. Araya hát một phút trước khi đứng dậy. "Bây giờ chúng ta hãy chờ."
Aros nhìn anh trai và vòng tay ôm chặt anh. "Tỉnh dậy đi, người anh em, chúng ta đang bước vào một thế giới mới."
12 ngày sau.
Nắng lên cao, không khí nóng bức. Mùa hè luôn là khoảng thời gian rắc rối đối với con người và ngay cả những người trồng trọt cũng ghét nó. Đất khô bắt đầu nứt nẻ, tiếng ngựa lao vút và tiếng bánh xe quay vòng vây quanh khu vực.
Dù nắng đã lên nhưng nhiều người vẫn ra ngoài làm việc.
"À! Mặt trời là một con quỷ!" Một phụ nữ khoảng 40 tuổi nói. Cô ấy không bao giờ ngừng tự tát mình và đứa trẻ trên tay. Tóc cô buộc một góc kỳ lạ, mắt bắt đầu xệ xuống. Cô ấy ngồi bên ngoài một ki ốt, nhìn người dân trên đường phố.
Một người đàn ông khoảng 20 tuổi bước ra khỏi gian hàng, tay cầm thanh kiếm. Ông mặc một bộ đồ Hán phục màu tím và đầu được trang trí bằng một vương miện Đạo giáo. "Cô Vân An lúc nào cũng ngoan. Thời điểm này mặt trời đúng là ác quỷ". Người đàn ông mỉm cười và đi về phía một cửa hàng gần đó.
Người này đi ngang qua một nhóm 5 người, trong đó có một người ôm một con rồng màu xanh da trời mới sinh. Anh nhướng mày lên nhưng không hỏi câu nào.
"Đi ăn thôi!" Zulta đặt cánh tay lên vai Araya và cười toe toét vào người đàn ông có răng nanh xấu xí. "Tôi sẽ đãi bạn!"
Araya đấm vào mặt Zulta với biểu cảm đơn sắc. Các đốt ngón tay của anh hơi đỏ, trong khi nhìn chằm chằm vào vẻ mặt đau đớn của đối phương. "Tôi bị đau cổ, đừng làm thế."
"Tôi đã bảo anh đừng ngủ nghiêng." Zulta chạm vào mũi và rít lên.
"Tôi nghĩ chỗ đó bán mì udon." Araya chỉ vào một gian hàng cũ mà mọi người thường lui tới. Ông có thể nghe thấy âm thanh của cây đàn cổ được rung lên và những giai điệu tuyệt vời được cất lên.
Aros nhìn vào tấm biển phía trên gian hàng. Ngôi nhà này được gọi là "bài hát của gia đình tổ tiên" và được biết đến như là nơi tốt nhất cho các bài hát lịch sử và rượu vang trong vương quốc. Aros nắm chặt cánh tay của anh trai mình và đi theo cả nhóm vào trong. "Anh ơi, tỉnh lại đi!"
Zaganon mở mắt và nháy mắt. Thời điểm họ lên thiên đường, ông đã ngủ thiếp đi. Đầu anh ta nhẹ và cơ thể đau đớn. Anh nghĩ chắc chắn là do sự thay đổi của mình, nhưng anh không bao giờ có thể chắc chắn về điều đó. Zaganong xoa đầu vào ngực Aros như thể nói rằng mình đã tỉnh dậy.
"Anh sẽ mua cho em ít mì và thịt." Aros xoa đầu anh trai mình.
Khi họ bước vào gian hàng, Aros ngửi thấy mùi thơm của thịt và rượu, cùng với nước dùng và súp. Các ki-ốt không có nhiều bia vì người đi làm hoa màu thường xuyên đi. Họ có xu hướng uống nhiều rượu hơn thay vì bia để bổ sung năng lượng cho cơ thể và cho phép họ làm việc thêm một tuần hoặc lâu hơn. Aros nhìn thấy mọi người vung kiếm và nhiều loại vũ khí. Họ trò chuyện với nụ cười vui vẻ.
Aros nghe một người trong số họ nói về việc một hoàng tử đến với giáo phái của họ và tổ chức chúc mừng.
"Hoàng tử? Có phải Hoàng tử Lillian?" Một người đàn ông tóc đen ngắn hỏi thăm đồng đội.
"Vâng! Hoàng tử Lilian sẽ đến quận Limxi của chúng tôi vào chiều nay!" Người kia cười, rót thêm chén rượu. "Người Nê đã gửi giấy mời rồi!"
"Aa!" Một người khác nói. "Thật may mắn cho chị Nhiệt!"
"Thật đấy! Tôi nghe nói Nhiếp thiếu gia sắp đính hôn với chư hầu rồi!"
"Ai mà không muốn lấy thiếu gia Nhi, anh ấy mạnh mẽ và bản lĩnh đến thế, không người phụ nữ nào không muốn anh!"
Aros lắng nghe họ, và hiểu một chút về nơi họ đang ở. Địa điểm đặc biệt này của Thiên Đường được đặt tên là Lâm Khê. Họ có 7 môn phái chính, trong đó có 3 môn phái là dòng họ tu luyện đỉnh cao. Dòng họ Nie là dòng họ lớn nhất và nổi bật nhất trong thành phố, có giáo phái lớn nhất-giáo phái Xê Quang. Giống như Snowdrop và Morlian, đất nước của họ đầy rẫy những người trồng hoa màu. Họ có một hệ thống để ngăn chặn ma quỷ tấn công họ bởi vì họ tôn thờ các vị thần. Họ có các thần khác nhau như các thiên thần, và trong lòng họ có hơn một ngàn thần. Lúc đầu, Aros rất bối rối, nhưng sau tất cả, anh ta không dừng lại ở đó, và họ không có ý định ở lại lâu.
Aros và những người khác đã yêu cầu một phòng riêng, nhưng tất cả họ đã đi ra ngoài vì có tin Lillian sẽ đến. Araya đồng ý một bàn ở tầng hai. "Làm ơn cho tôi thực đơn được không?"
"Chắc chắn rồi, con trai ạ!" Ông chủ đưa cho ông và những người khác một thực đơn được chạm khắc, đánh bóng và ép bằng gỗ.
Aros nhìn chằm chằm vào những câu thơ trong thực đơn, gãi đầu và cau mày. "Tôi không biết chữ."
Zulta bĩu môi, chỉ vào nhân vật thứ ba trong thực đơn. "Nó được viết bởi Chunjuan".
"Không, nó ghi là Chunjuan". Muwunda tuyên bố.
"Giống nhau!"
"Không, không phải."
Zulta nhún vai gọi một ít mì ramen và chả giò. Ông cũng yêu cầu ba lon rượu hoa mận và một lon vodka, trong khi gian hàng không có.
"Xin thứ lỗi." Giọng nói của người phụ nữ ấm áp, dịu dàng, ngọt ngào vang lên ngay bên tai Aros. Anh cảm thấy tai mình bị bỏng bởi giọng nói của cô, và anh quyết định quay lại.
Ông nhìn thấy hai vũng nước, sâu đến mức không thể thở nổi. Cô có mái tóc xanh đen và nụ cười ấm áp như ánh nắng mặt trời. Aros cảm thấy tim mình đập một nhịp, điều này khiến anh lo lắng về sự an toàn của tính mạng mình. Người phụ nữ này có một ánh hào quang giống như Araya.
"Tôi không thể không chú ý đến quái thú của anh." Cô mỉm cười với Zaganon và xoa đầu anh. "Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một con rồng nhỏ màu xanh rời khỏi mẹ."
Aros gật đầu và giữ chặt Zaganon. Cổ họng của anh ta đung đưa lên xuống, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ. "Không."
Người phụ nữ nháy mắt với Aros và mỉm cười. "Không, không, tôi không có ý đó!" Cô khóc to, vừa cười vừa ôm bụng. Những người đàn ông phía sau cô nhìn chằm chằm vào cô gái trẻ của họ và trừng mắt nhìn Aros. Người phụ nữ đưa tay cho Aros và nói. "Tên tôi là Lily. Bạn có thể gọi tôi là Lily."