Anh dẫn cô đi qua cửa sau của quán ăn, ánh trăng tràn qua từng ô cửa sổ, làm nổi bật những đường nét thanh tú của Zane.
Sera quay lại để ngắm xem chiếc mũi thẳng, đôi môi đầy đặn và gò má có đường nét hoàn hảo của anh.
Zane chỉ về phía một gian hàng, lẩm bẩm điều gì đó về thức ăn và biến mất vào bếp mà không liếc nhìn về phía cô ấy thêm một lần nào nữa.
Sera đã gửi cho mẹ cô ấy một tin nhắn nhanh cho biết nơi cô ấy đang họp muộn với một khách hàng. Sau đó, cô ấy ngồi hoàn toàn bất động với hai tay đan vào nhau. Khi Zane cuối cùng đã khuất khỏi tầm mắt, cô ấy có thể thở phào và xem xét tất cả những gì đã xảy ra trong một giờ qua, cô cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng , nhưng không phải vì sợ hãi.
Cô chắc chắn rằng anh đã cảm nhận được điều đó, cũng như ngọn lửa cuồng nhiệt mà anh đốt cháy trong cơ thể cô. .
Sera nhảy dựng lên khi Zane lao qua cánh cửa nhà bếp, miệng anh mím chặt và đặt một chiếc bánh su kem nóng hổi khổng lồ lên bàn. Với hai chiếc thìa. Anh chạy vào gian hàng đối diện cô và thở dài với vẻ cam chịu, anh nhìn cô với vẻ tò mò cùng với đôi mắt sắc sảo.
“Chắc cô đói rồi,” anh nhấn mạnh, và đưa chiếc thìa dính đầy kem tươi vào cái miệng gợi cảm của mình.
Anh quan sát thấy ánh mắt cô lướt nhìn xuống môi anh, anh liếm chúng trước khi trao cho cô một nụ cười nhếch mép đầy quyến rũ.
Anh ta là một kẻ lệch lạc, một con quỷ thực sự.
Ánh mắt của Sera đảo đi khi cô ấy với lấy chiếc thìa của mình, nhét một miếng kem sô cô la vào miệng. Nó lạnh như băng và ngon, cô ấy ước nó sẽ làm dịu đi ngọn lửa trong máu của mình. Cô ấy hắng giọng.
"Thật ngon."
"Điều tuyệt vời nhất khi được làm người. Thực ra, điều tốt đẹp duy nhất khi được làm người."
Cô nhướng mày hỏi.
“Là thức ăn,” anh cười toe toét.
Zane không chắc tại sao anh lại hành động thất thường như vậy. Có lẽ đó là vì bàn tay ấm áp của cô trong tay anh khi họ băng qua thành phố đang say ngủ. Có lẽ đó là vì niềm hy vọng khi biết rằng cuối cùng đã có điều gì đó thay đổi trong sự cuộc sống đơn điệu của anh. Hoặc vì giờ đây, anh đã có một người có thể chia sẻ bí mật của anh với sự nhẹ nhõm rằng anh không còn đơn độc trong chuyện này Người ngồi đối diện anh có thể là người dẫn dắt anh trở lại với chính mình.
Zane chế giễu, Anh đang mơ mộng.
Đây có thể là một âm mưu nào đó có thể một lần nữa dẫn đến sự sụp đổ ctrong anh. Anh phải cẩn thận với cô. Anh không thể để thân hình xinh đẹp của cô ấy tước đi vũ khí của anh. Cho dù anh ấy khao khát được cảm nhận làn da trần của cô ấy áp vào anh Zane Lắc lắc đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt.
“Vậy cô tò mò về điều gì vậy, Sera?”
Cách anh gọi tên cô khiến ngực cô hơi râm ran một chút khoái cảm.
"Đó là lý do tại sao anh trở thành đầu bếp à?" cô hỏi. Anh nhìn cô chán nản.
"Đó là điều duy nhất khiến tôi tiếp tục."
Cô bật cười trước sự nghiêm túc của anh.
"Còn gì nữa không?"
"À chính xác thì thế nào? Ý tôi là anh không thể vừa là người vừa là một?" cô dừng nói, đôi lông mày nhíu lại. "Anh không có cái tên nào khác sao? Tôi ghét dùng một từ chung chung và vô vị như vậy để mô tả về anh."
Zane không thể sốc hơn nếu cô nói với anh rằng cô sẽ nhảy trần truồng trên quầy mà không mặc gì ngoài chiếc mũ Fish n Chips.
Khi anh nhìn lên lần nữa, cô đang cau mày nhìn anh.
"Thuật ngữ cho loài của tôi có tên là Findor."
“Findor.” Cô nói từ này qua đầu lưỡi của mình.
Zane cắn chiếc thìa để ngăn bản thân không nói ra tất cả những điều xấu xa đang chạy qua tâm trí anh "Nó có nghĩa là gì?"
"Điều đó có nghĩa là tôi đã từng là một loài sống dưới nước. Tôi đã dành phần lớn cuộc đời mình ở đại dương."
"Điều đó giải thích cho việc trên cổ của anh xuất hiện những khe hở," cô ấy gật đầu nhận ra.
Zane ngây người, cô ấy sâu sắc hơn anh nghĩ trước đó. Trước khi anh có thể nói với cô ấy như vậy, cô ấy lại mở miệng.
"Tôi đã đọc về rất nhiều về sinh vật huyền bí, nhưng tôi chưa bao giờ nghe nói về Findors. Tại sao?"
"Đó là một trong những loài cổ xưa nhất. Đã hàng nghìn năm kể từ khi loài của chúng tôi tương tác với con người. vì muốn giữ thông tin cho riêng mình, nên có rất ít kiến thức mà một người như cô có thể tìm thấy."
"Nghĩ sao về một con người như tôi?"
"Ngu ngốc."
"Cái gì cơ?"
"Tại sao cô lại còn quan tâm tôi là ai? Cô bị sao vậy? Hay cô bị ám ảnh bởi nguy hiểm? Hay quái vật là sở thích của cô?"
Cô đỏ bừng mặt. Zane không chắc đó là do xấu hổ hay tức giận.
"Tôi quan tâm bởi vì mặc dù anh như có ác cảm, nghĩ xấu về tôi và đánh giá tôi chit thông qua những gì anh nghĩ anh biết, tôi thấy tất cả các sinh vật đều có gí trị. Không chỉ bản thân tôi. Thực ra, tôi nghĩ rằng con người là một trong những loài bị hiểu lầm nhiều nhất , loài kiên cường và có năng lực nhất trên hành tinh này!"
"Vậy thì tại sao cô lại dành quá nhiều thời gian để giúp đỡ họ?"
Sierra cảm thấy như cô ấy đang ở thế phòng thủ.
"Nó chỉ ra tôi là ai. Tôi chỉ là người duy nhất, nhưng tôi đã thề sẽ để thế giới này trở thành một nơi tốt đẹp hơn những gì tôi thấy." Cô nhìn vào mắt anh với sự giận dữ chính đáng. Anh cười vào mặt cô. "Dừng phán xét tôi lại đi."
"Thử ta đi."
Sera nghiêng người về phía anh, cây kem bắt đầu tan chảy và đọng lại trên bàn.
"Cô chắc chắn có rất nhiều điều để nói về loài người. Thật nực cười, tôi tự hỏi liệu cô có ghét chúng tôi đến vậy vì bản than cô cũng là con người hay không."."
Điều đó tát vào vẻ kiêu căng và tự mãn trên khuôn mặt anh. Serra mỉm cười đen tối. Anh tiến lại gần hơn, và cô có thể nhìn thấy những tia sáng sâu trong mắt anh, những cảm xúc vẫy gọi cô. Giọng anh trầm xuống khi anh nói.
“Đừng nhầm vẻ bề ngoài của tôi với con người thật của tôi,” anh nói với vẻ nguy hiểm ẩn dưới thái độ lạnh lùng của mình. "Tôi bị mắc kẹt trong cơ thể này, bị nguyền rủa bởi một mụ phù thủy loạn trí, tàn bạo. Tôi đã dành nhiều năm cố gắng tìm cách thoát khỏi cơn ác mộng này. Nó không bao giờ kết thúc, và nếu tôi muốn chết, tôi cũng không thể chết. Vì vậy, đừng giả vờ rằng cô biết điều đầu tiên về tôi."
Sera cảm thấy đau nhói như thế trái tim mình bị bị cứa bởi một vết cắt cắt sắc nhọn.
"Tại sao cô ấy lại nguyền rủa anh?"
"Chết tiệt làm sao tôi biết được."
"Anh có cố tìm cô ấy không?"
"Tất nhiên là có."
"Và sau đó?"
Anh nhìn cô chằm chằm như thể cô đang sỉ nhục trí thông minh của mình "Rõ ràng là tôi đã không thành công."
Cô mở miệng định hỏi, điều mà anh chắc chắn, còn hàng ngàn câu hỏi nữa nhưng anh đã bắt kịp cô.
"Còn cô thì sao? Thỏa thuận của cô là gì?"
"Tôi 26 tuổi, tôi sinh ra và lớn lên ở đây-"
Anh xua đi lời nói của cô bằng một cái búng tay thiếu kiên nhẫn." "Tôi đã biết tất cả về điều đó. Keeli không thể ngừng nói về cô. Điều đó thật kinh tởm."."
Sera nắm chặt tay đến mức móng tay cắn vào da. Anh ấy đã vô cùng tức giận.
“Ý tôi là,” anh lè nhè."Cô có hứng thú gì với quái vật như tôi."
Sera do dự, liệu anh có cười nhạo cô không?
"Tôi"
"Thôi nào, tôi không cắn đâu mà lo," anh cười cô.
Cô cố để giọng mình phải ổn định nhưng chắc nịch khi cô tấn công anh.
"Tôi luôn quan tâm đến việc giúp đỡ những người bị chà đạp. Có vẻ như bạn đã nhận ra rằng chỉ vì gia đình tôi giàu có, điều đó sẽ tự động biến tôi thành một người xấu. Tôi đã cống hiến cả cuộc đời mình cho sự bình đẳng, để giúp những người khác tìm thấy tiếng nói. Tôi đấu tranh cho những người bị im lặng, bị bức hại. Những sinh vật có phép thuật cũng không khác gì tôi."
Sera nhận ra rằng cô ấy sắp thốt ra một lời cuồng nhiệt, nhưng cô ấy không thể dừng lại khi những lời đó tuôn ra khỏi miệng cô.
"Mọi người đã gọi tôi là một kẻ lập dị trong suốt cuộc đời tôi. Đầu tiên là đôi mắt của tôi, sau đó là việc được nuôi dưỡng bởi một người mẹ đơn thân. Giờ họ nói tôi là một kẻ cô độc buồn bã, dành cả ngày ở trại tạm trú và trại cai nghiện dành cho người vô gia cư, lãng phí những điều tốt đẹp nhất nhiều năm cuộc đời của cô ấy để phục vụ người khác. Và bạn biết gì không, Zane? Tôi không muốn điều đó xảy ra theo bất kỳ cách nào khác."
"Sở thích của tôi," cô tiếp tục, nhận thấy ánh mắt nghiêm túc của anh nhìn cô, "là sự quan tâm hoàn toàn ngẫu nhiên với cả anh. Tôi không tìm thấy anh, anh chỉ bước vào cuộc đời tôi. Tôi không biết tại sao tôi có thể nhìn thấy anh. Anh không nghĩ nó có ý nghĩa gì đó khi những người khác không thể nhìn thấy anh sao? Có thể đối với tôi, đối với anh, đối với toàn bộ những việc đã xảy ra, chúng ta không nhận ra điều đó.”
Anh im lặng một lúc, “Có thể.” Anh nhẹ nhàng thừa nhận.
Một sự im lặng khó chịu bao trùm giữa họ. Sera có thể thấy rằng anh ấy đang xử lý những từ dễ bị tổn thương mà cô ấy đã ném cho anh ấy. Cô ấy tập trung lại những chủ đề còn lại của mình.
"Tôi đã nghe những lời xì xào trong nhiều năm. Những bức tường trong ngôi nhà của gia đình tôi chứa đựng những bí mật. Khi còn nhỏ, tôi đã biết rằng tổ tiên của mình đã từng làm phép thuật. Tôi không biết loại ma thuật nào hoặc liệu họ có thành công hay không, nhưng giờ tôi nghĩ, đặc biệt là bây giờ, nó có thể đáng để xem xét."
Zane quan sát cô cẩn thận. Anh ấy đã sai.
Khi Keeli vào bếp nói đi nói lại về một nhân viên từ thiện xã hội nào đó, anh ấy đã không tin vào sức hút mãnh liệt ban đầu mà anh ấy cảm thấy đối với cô ấy. Nhưng bây giờ điều đó là sự thật. Thực tế hơn những gì anh quan tâm để thừa nhận. Những người thực sự nguy hiểm, không thể đoán trước.
Zane không biết phải làm gì với cô ấy, tất cả những gì anh ấy biết là anh ấy muốn nhiều hơn nữa. Nhiều hơn những lời nói của cô ấy, vẻ mặt giận dữ của cô ấy, và đôi mắt đó, anh muốn đôi mắt đó khóa chặt lấy anh cho đến khi anh chìm trong màu tím thẫm.
"Chà?"
Giọng nói đanh thép của cô kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ. Anh cẩn thận gật đầu.
Mặc cho sự e ngại, anh đặt câu hỏi mà anh đã cân nhắc từ lâu kể từ lần đầu tiên cô đánh thức con quái vật trong anh.
"Cô nghĩ rằng cô có thể phá vỡ lời nguyền của tôi sao? Trả lại cho tôi hình dạng thật của tôi?"
"Chính anh đã nói rằng chưa từng có con người nào nhìn thấy con người thật của anh trước đây. Ít nhất chúng ta cũng phải thử."
Cái nhìn đầy hy vọng của cô khiến trái tim anh đập loạn nhịp. Người phụ nữ này, ít nhất, sẽ là cái chết của anh ta.
Zane cười nhăn nhở. "Được rồi, kẻ phá bỏ lời nguyền. Số phận của tôi nằm trong bàn tay tài giỏi của cô."
Sera cười toe toét bất chấp giọng điệu mỉa mai của anh ta và thưởng thức món kem sundae một cách thích thú. Zane tựa cằm vào lòng bàn tay khi anh nhìn cô ngấu nghiến món ăn. Anh đã làm mọi thứ trong khả năng của mình để không hình dung mình như chiếc thìa của cô khi đôi môi quyến rũ đó quấn lấy anh.
Giọng nói của Sera, đầy phấn khích, kéo anh ta ra khỏi những suy nghĩ phản bội.
"Vậy chúng ta bắt đầu làm việc đi."
Mưa vừa bắt đầu rơi khi Lonny tấp vào con đường trông có vẻ đổ nát. Anh đến quán Sera chỉ để hông báo rằng cô ấy đang ở một quán ăn gần phía Bắc thị trấn.
Chết tiệt, anh sẽ không đợi thêm một giây nào nữa để gặp cô. Anh bước ra khỏi chiếc xe sang trọng của mình và đi vào màn đêm mù sương. Lonny phủi lớp mưa mềm trên bộ vest đen hoàn hảo của mình. Anh liếc nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong cửa kính ô tô, mái tóc màu mun của anh được vuốt ngược ra sau và cắt ngắn hai bên. Anh lướt tay qua nó, đảm bảo rằng nó thật hoàn hảo.
Anh quay về phía những ô cửa kính lớn của quán ăn. Đôi mắt anh nhìn thấy người anh yêu.
Người phụ nữ làm anh ta xuống địa ngục và quay trở lại.
Lonny đột ngột dừng lại, bỏ quên mái tóc và bộ vest của mình. Đôi mắt xanh sâu thẳm của anh ấy hướng về người lạ đang ngồi đối diện với Sera.
Đó là một người đàn ông. Và anh ta đang làm cho cô cười.
Lonny nghiến răng, nắm đấm đầy sẹo của anh ta siết chặt hai bên hông khi cơn ghen tuông bệnh hoạn bắt đầu chảy trong huyết quản anh ta..